“Ha… ha.” Cô nở nụ cười nhạt nhẽo rồi cùng hai bên binh sĩ bước vào trong phòng khách.
Băng Dạ đang ngồi uống trà bên trong.
Hai tên binh sĩ khom người bước vào: “Đại nhân, cô nương này đã thay xong y phục rồi ạ.”
Băng Dạ đưa con mắt nhìn về phía Dao Dao đang đứng ngoài cửa, tách trà đang cầm trên tay bỗng nhiên rơi xuống đất. Cả người hắn bỗng dưng như một mũi tên rời cung đang lao đến trước mặt cô.
Con mắt hổ phách vô tình vô cảm của hắn ta dường như đã có chút ấm áp. Không để Dao Dao phản ứng gì, hắn liền ôm Dao Dao vào lòng.
“Anh… rất nhớ em.”
Lời yêu thương phảng phất ma mị ấy khiến mọi cử chỉ của Dao Dao như dừng lại. Trong lúc này, tại sao giọng nói ấy lại giàu sức hút đến thế, tựa như tiếng nói của một người con trai dành cho người phụ nữ mà mình yêu thương, khiến người khác rung động.
Nhưng cô biết mình không phải người mà hắn đang tìm kiếm: “Tướng quân, ngài nhầm người rồi.”
“Hả.” Băng Dạ giật mình, hai tay không nỡ buông Dao Dao ra: “Trước khi chính phủ Nhật Bản cho người đến đón, hãy ở lại chỗ của tôi đi.” Giọng nói của nam nhân phảng phất chút cầu xin, đôi mắt hình hổ phách cũng trở nên thấm đượm tình cảm.
Không thể…
Cô không thể ở lại đây được!
Theo như những gì hắn vừa làm, chắc hẳn cô đang giống với một người mà hắn đang mong nhớ trong kí ức. Có thể là em gái ruột, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991962/chuong-428-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.