“Hiện tại toàn thế giới đang tham gia tìm kiếm ngài ấy. Nhưng xin lỗi, chúng tôi vẫn không có cách nào đi cứu ngài ấy cả.” Ni Mạc cúi đầu biểu thị sự áy náy.
Trong đôi mắt Dao Dao chứa đựng sự không hiểu: “Tại sao? Không phải một phương gặp nạn thì tám phương giúp đỡ sao? Tại sao Á Tư Lan Quốc các ngài có thể không quan tâm đến sự mất tích của lý sự Quốc Vụ viện?”
“Cô trước đừng hỏi tôi nguyên nhân. Tôi hỏi cô một vấn đề trước. Cô là người Trung Quốc phải không?”
“Đúng.”
Ni Mạc nghe xong sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc. Bởi vì bọn họ vẫn luôn nói chuyện bằng tiếng Anh, hắn vẫn luôn cho rằng cô là người Nhật Bản. “Tiểu thư, tôi có lòng khuyên cô một câu, nếu cô không muốn vừa đến cảng biển đã bị xử tử thì đừng nói ra mình là người Trung Quốc.”
“Tại... tại sao? Không phải quan hệ của Á Tư Lan Quốc và Trung Quốc từ trước vẫn rất tốt sao?” Đây là khi cô tìm tư liệu về Á Tư Lan Quốc mà biết được. Bởi vì rất nhiều người dân Á Tư Lan Quốc là con cháu của người Trung Quốc nên sự giao lưu giúp đỡ giữa hai nước rất tốt.
“Tiểu thư, về quan hệ giữa đất nước chúng tôi và nước Trung Quốc tôi không tiện nói. Nhưng tôi có thể chắc chắn nói cho cô biết tướng quân của chúng tôi Băng Dạ đại nhân cực kì ghét người Trung Quốc.”
Băng Dạ đại nhân.
Cực kì ghét người Trung Quốc?!
Khuôn mặt nhỏ trắng bệch không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991958/chuong-427-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.