Trong suối nước nóng thiên nhiên sương mù lượn lờ, “tí tách, tí tách” từng tiếng nước chảy vang lên trong đêm.
Ngự Ngạo Thiên đứng bên cạnh suối nước nóng lặng lẽ hít một hơi, ôm lấy Dao Dao nhảy vào trong.
Ngay tức thì, một luồng cảm giác sảng khoái xông thẳng từ dưới chân lên đỉnh đầu, Ngự Ngạo Thiên bất giác phát ra một âm thanh thoải mái: “Hừm, thật không hổ danh là suối nước nóng thần kỳ.”
Ôm cô bơi đến một phiến đá nham thạch, hắn tìm được một bậc thềm để ngồi lên, ôm Dao Dao quay mặt vào lòng ngực mình.
Nhìn ngắm gương mặt của cô gái đáng yêu này, khóe miệng của hắn nhẹ nhàng cong lên một nụ cười xinh đẹp.
Nói thật lòng, nếu như không phải sợ bảo bối nhỏ này tỉnh dậy nhìn thấy bộ dạng xanh lè của mình mà bị hoảng sợ, thì hắn quả thực không muốn chữa trị cho cô.
Thời gian trôi qua, màu xanh trên người Dao Dao dần dần nhạt đi, Ngự Ngạo Thiên vui vẻ vươn tay sờ lên chóp mũi của cô.
“Hừm, hừm... đáng ghét!” Dao Dao vốn dĩ luôn hôn mê cuối cùng cũng đã có phản ứng, bộ dạng nhỏ nhắn hừ hừ mấy tiếng thật là vô cùng đáng yêu.
“Phù.” Dường như lại hôn mê rồi, Ngự Ngạo Thiên nở nụ cười xấu xa, đưa tay đẩy chóp mũi cô lên, gương mặt đáng yêu lập tức biến thành một chú heo con nhỏ nhắn.
“Hừm... hừm... hừm...” Mấy tiếng hừ hừ liên tiếp, thân thể bé nhỏ cũng theo đó mà vặn vẹo.
Hiện tại cô đang nằm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991925/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.