Chương trước
Chương sau
Ha... Người phụ nữ độc địa này! Lúc này, cuối cùng Hắc Viêm Long hoàn toàn hiểu loại thuốc gì bên trong quả hồ lô của Dao Dao lại cố gắng đến cùng như vậy. Cô không ngừng yêu cầu 13 tỉ, chẳng qua chính là muốn giữ giá đưa ra giống với Bác Sâm, gây khó khăn cho chính phủ.

Hôm nay, để thoát khỏi nghi ngờ, Bác Sâm không cần mảnh đất này nữa. Tuy nhiên, rất nhiều người biết mảnh đất này đã bị hạ giá. Nếu kết quả cuối cùng không bán ra chắc chắn sẽ bị người ta nói ra nói vào. Đến lúc này, tập đoàn Bảo Lai chúng tôi đưa ra giá bao nhiêu, chính phủ vì bảo vệ sĩ diện của mình sẽ bán cho họ. “Tôi ra giá 10 tỉ, các ông muốn bán thì bán, không muốn bán thì thôi.” Nói xong, Hắc Viêm Long đứng dậy không có chút biểu cảm nào trên mặt.

Người chịu trách nhiệm véo đầu lông mày, dường như là cắn răng trả lời: “Được, mời kí...” 

Lần này, Hắc Viêm Long không nói lời nào lại giành được mảnh đất này, còn tiết kiệm được 5 tỉ, người có công lớn lần này chính là Dao Dao.

Kí ước xong, Hắc Viêm Long từ trong phòng làm việc chạy ra: “Cô gái, muốn gì? Nhà? Xe?”

Cô tủm tỉm cười: “Anh có thể tin tưởng tôi, thực sự thay đổi giá đấu thầu thành 13 tỉ, tôi đã rất cảm ơn anh rồi.” 

“Ha, là tôi đã nghe lời cô dựa trên sắc mặt của Thần Dật. Nhưng hôm nay xem ra, đây là sự lựa chọn đúng đắn.” Hắc Viêm Long mỉm cười nói xong, không thể không nghĩ đến những lời nói của Dao Dao khi đến thăm anh ta.

Rõ ràng nói đến để mở mang kiến thức, kết quả... Hoá ra cô gái này còn là bậc thầy bán lợn ăn hổ. Thảo nào Phong Thần Dật làm gì cũng đều rất chắc chắn!

“Lạc Dao Dao!” Đột nhiên, một giọng nói lạnh như băng cắt đứt cuộc nói chuyện của họ. 

Dao Dao và Hắc Viêm Long đồng thời nhìn ra. Chỉ thấy, Hàn Ly Thương và Mạc Tuyết Đồng đứng ở hành lang, nhìn họ rất lạnh lùng.

“Chúng ta tới xem đi.” Một câu nói mang tính đe doạ buông xuống, chờ đợi Hàn Ly Thương chắc muốn quay đầu rời đi.

Hắc Viêm Long chậm rãi nói: “Hàn tổng, tôi có thể hiểu rằng anh đang đe doạ tiểu thần tài của tôi phải không?” 

Hàn Ly Thương yên lặng không nói lời nào, vẻ mặt lạnh như băng đó khiến cho người ta cảm thấy run sợ. Dao Dao ở bên cạnh sợ rằng Hắc Viêm Long và Hàn Ly Thương xảy ra mâu thẫu gì, vội vàng kéo sự chú ý của Hàn Ly Thương về phía của mình: “Hàn tổng.” Cô bước chậm rãi tới trước mặt Hàn Ly Thương: “Tôi không có ý gây thù địch với anh. Nhưng nếu Ngự Ngạo Thiên không lấy lại được quyền lực của Bác Sâm, sau này đừng nói Phong thị và Bảo Lai cạnh tranh với công ty các anh, cho dù công ty khác, chỉ cần họ tiếp thu ý kiến của tôi, tôi đều sẽ tham gia vào, lấy đi tất cả công việc kinh doanh của Bác Sâm các anh!”

“Lạc Dao Dao, Ngạo Thiên thực sự muốn tham gia vào đây, cẩn thận... ngay cả cơ hội khóc cô cũng không có!” Lời nói chứa đầy sự hung ác, Hàn Ly Thương dẫn theo Mạc Tuyết Đồng rời đi không quay đầu lại.

“Ha, tôi nói thời gian gần đây nhất làm sao Bác Sâm và Phong thị chỉ cần có dự án trùng nhau, chắc chắn là Phong thị thắng. Vốn dĩ, đều là cô làm.” Nghe thấy cuộc nói chuyện của Dao Dao và Hàn Ly Thương, Hắc Viêm Long cuối cùng cũng hiểu chuyện gì diễn ra rồi. Khi đó hắn ta còn tưởng tập đoàn Phong thị đã khai thác được cái gì đó cường mạnh, hoá ra, chỉ là do một mình Dao Dao. 

“Ha ha, đừng khuếch đại như vậy chứ. Chủ yếu vẫn là những người ưu tú của Phong thị rất là giỏi.” Dao Dao nở nụ cười khiêm tốn: “Hắc tổng, tôi còn phải quay về Phong thị, xin đi trước ạ.”

“Tôi tiễn cô.”

“Không cần đâu.” Dao Dao khua khua tay, chỉ vào đầu của mình nói đùa: “Ông không sợ mùi xăng trên đầu tôi sao? Tôi đi trước đây.” 

“A! Ừm.” Ánh mắt tiễn hình bóng của Dao Dao rời đi, Hắc Viêm Long mỉm cười lắc đầu: “Thật là một cô gái tuyệt vời.” Hắn ta chậm rãi rút điện thoại ra.

“Có phải Dao Dao đã gây ra chuyện rồi không, Viêm Long?” Điện thoại vừa mới kết nối, giọng nói nôn nóng của Phong Thần Dật đã truyền tới.

Hắc viêm Long không biết làm thế nào mếu máo: “Vợ cậu rất giỏi. Nhìn cậu lo lắng kìa.” 

“Vậy bây giờ cậu gọi điện cho tôi làm gì, cậu có biết thời gian bây giờ ở Thổ Nhĩ kì đã là mười giờ đêm rồi không?”

“Hả? Thời gian này không phải là thời gian cậu đi ra ngoài giải trí sao? Sao vậy? Vợ không có ở bên cạnh, có đi ra ngoài tìm hoa hỏi liễu không vậy?”

Phong Thần Dật ở đầu điện thoại bên kia vừa nghe thấy câu hỏi của Hắc Viêm Long, không kiềm chế nổi liền trở nên kiêu ngạo: “Là cậu quá buồn chán? Hay là nội ứng của Dao Dao? Nói chuyện nghiêm chỉnh đi.” 

“Ôi, được rồi.” Giọng điệu của Hắc Viêm Long thay đổi, lạnh lùng nói: “Vợ của cậu ngoài là luật sư cấp thế giới ra, có phải vẫn có bản lĩnh khác không?”

“Hỏi cái này làm gì?”

“Hôm nay có một cuộc đấu giá ngầm, tôi cảm thấy khó có thể đoạt lấy được, ai ngờ vợ của cậu đột nhiên đến tìm tôi, bảo tôi dẫn cô ấy cùng đi, kết quả đã giành được đấu thầu, cô ấy còn giảm bớt được cho tôi 5 tỉ. Từ những thứ cô ấy biết được mà nói, không chỉ đơn giản là một luật sư cấp quốc tế như vậy.” Từ lúc đó Hắc Viêm Long vẫn cứ cảm thấy rất tò mò, Dao Dao không chỉ có trật tự rõ ràng, kiến thức về phương diện đất đai sở hữu dường như cũng hiểu biết rất nhiều, theo lí mà nói, chỉ có người trong nghề mới hiểu được những cái đó, một cô gái mười chín tuổi không thể hiểu tinh tường như thế. 

“Ha ha, điều này rất bình thường mà, cô ấy không chỉ hiểu được rất nhiều việc về phương diện đất đai sở hữu, các phương diện khác đều khó lật đổ cô ấy.”

“Ồ!” Vậy Hắc Viêm Long lại càng khó hiểu. “Tuyển thủ toàn năng? Trên thế giới vẫn còn người như thế này? Cậu đừng nói với tôi chỉ số thông minh của cô ấy vượt qua hai trăm.”

“Ừm. Chỉ số thông minh của cô ấy vượt qua hai trăm. Chỉ số IQ 205.” 

“Phù. Thật hay giả vậy?” Hắc Viêm Long vẫn không dám tin vào tai của mình.

“Thật!”

Hắn ta chỉ nghe nói trên thế giới có vài người chỉ số thông mình vượt qua hai trăm, không ngờ cô gái này chính là một trong số đó? Sao Phong Thần Dật lấy được nhân vật tài ba như thế chứ? Càng buồn cười hơn, khi hắn ta lần đầu gặp cô ấy, vậy mà còn coi thường cô ấy! 

Thế nhưng cũng rất bình thường, bất kì ai cũng sẽ không cảm nhận ra rằng đáp trả lại trò chơi này sẽ là một cô gái nhỏ thiên tài có chỉ số thông minh 205? “Còn có một chuyện nữa, Thần Dật... vợ cậu tại sao lại làm như vậy với Ngự Ngạo Thiên?”

“Ư...” Phong Thần Dật ở đầu điện thoại bên kia sau khi nghe thấy câu hỏi ngờ vực này không biết làm thế nào liền thở dài, lạnh lùng nói: “Giết chết mẹ cô ấy chính là... Ngự Ngạo Thiên.”

“Là Ngự Ngạo Thiên?” Hắc Viêm Long nheo đôi lông mày, con ngươi đen như mực đó phát ra tia sáng rực rỡ kì lạ: “Nếu ngay cả việc đó anh ta cũng có thể làm được, vậy vợ của cậu làm như vậy với anh ta là đúng.” 

Mặc dù, Phong Thần Dật cũng không biết vì sao Ngự Ngạo Thiên lại giết mẹ của cô ấy nhưng có một chuyện hắn có thể khẳng định: “Yên tâm, Ngự Ngạo Thiên sẽ không làm hại Dao Dao đâu...”

Đúng vậy... Ngự Ngạo Thiên sẽ không làm hại Dao Dao! Nếu không, hắn cũng sẽ không làm ra chuyện đó... khi Dao Dao sắp kết hôn với Phong Thần Dật...

“Tiểu Lạc...Tiểu Lạc...” Trong phòng làm việc của bộ phận IT, một cậu nam sinh đeo kính gương mặt nhã nhặn gọi nhỏ Dao Dao. 

Cô liếc liếc nhìn cậu nam sinh này: “Cậu là ai?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.