Chương trước
Chương sau
Hắn thật sự là nhận ra Ngự Ngạo Thiên, và cũng cùng với Ngự Ngạo Thiên từng có nhiều lần tiếp xúc. Một hắc đạo, một bạch đạo, cùng nhau lớn lên Phục Bộ Thứ Lang làm sao không biết Ngự Ngạo Thiên?

Nói trắng ra, thời gian ở Nhật Bản, Ngự Ngạo Thiên thiếu chút nữa đã nắm đồ quân dụng của Bộ Thứ Lang. Vì vậy giữa bọn họ nhất định có thù hận.

“Phục Bộ tiên sinh, lần này anh đột nhiên tới Trung Quốc chơi, còn bí mật gặp người lãnh đạo tịnh cân trung phương. Anh nghĩ sau khi về nước, Sơn Khẩu tiên sinh sẽ có thể hay không cảm thấy anh... thông buôn bán nước?”

Phải biết rằng hiện nay quan hệ Trung-Nhật rất căng thẳng, Phục Bộ lần này đến đây chắc chắn không có xin bổn phương, hắn chính mình như vậy hoàn bí mật đi tới Trung Quốc, thì trở lại cũng sẽ không có kết cục tốt!

“Ngự Ngạo Thiên, cám ơn sự quan tâm của anh. Tôi tự có cách giải thích chuyện này!” Nói xong, Phục Bộ Thứ Lang và Phó thư ký sắc mặt tối sầm, đang đi ra khỏi Thượng nghị viện.

“Ha ha.”

Nhìn xa xa không nhận thức được hình dáng Ngự Ngạo Thiên, Dao Dao vẫn im lặng chậm rãi đi tới trước mặt của hắn: “Vì sao Sơn Khẩu tiên sinh lại giúp anh?”

“Bất luận quốc gia nào thì người lãnh đạo trọng yếu cũng sẽ ở lén thành lập đảng phái của mình, Phục Bộ Thứ Lang là tâm phúc của phó tổng lý của Nhật Bản mà anh ở Nhật Bản thời gian vừa đủ để thành tâm phúc của Sơn Khẩu Tam Thái. Hắn đã sớm muốn giải quyết cái đinh trong mắt là Phục Bộ này. Vì vậy, anh đã nói với hắn, một ngày Phục Bộ đến trung phương để làm chứng quá khứ của anh, như vậy hắn hồi một nước, Sơn Khẩu Thái Tam có thể dùng việc thông buôn bán nước tội bắt tội Phục Bộ. Vì vậy anh có quan hệ với Sơn Khẩu, cùng với hắn lấy được lợi ích, hắn giúp anh cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

Chuyện này nghe rất đơn giản, đơn giản hay chính trị nội bộ ẩu đấu, Sơn Khẩu Tam Thái nhất định sẽ bảo hộ tâm phúc của mình, đồng thời cũng mượn cơ hội này diệt trừ tâm phúc của đối thủ.

Nhưng... Thực chất thực sự là phức tạp! Hiện tại Dao Dao thực sự rất may mắn, trước đây đã nghe lời của mẹ không có lựa chọn đi theo con đường chính trị này, bằng không chỉ là đấu tranh trong nội bộ, cô phải tan xương nát thịt.

Không thể không nói đến lòng dạ của Ngự Ngạo Thiên, ở giới chính trị này nhất định sẽ một bước lên mây!

“Được rồi, anh đã là tâm phúc của Sơn Khẩu Tiên Sinh, vì sao không chọn giới chính trị Nhật Bản, ở nơi đó không phải càng thêm thuận buồm xuôi gió sao?” Như vậy, Ngự Ngạo Thiên cũng không cần kinh doanh ở Trung Quốc, cũng không cần tiêu hao nhiều thời giờ như vậy, chẳng phải là rất tốt?

“Anh không thích Nhật Bản, lý do này, có thể được không?” Nói xong Ngự Ngạo Thiên liền kéo tay cô về hướng cửa ra của Thượng nghị viện.

Nhưng cô rõ ràng cảm giác được, đây chỉ là Ngự Ngạo Thiên qua loa tắc trách mượn cớ mà thôi. Về phần hắn tại sao phải tới làm cho chính trị Trung Quốc, đó cũng không phải là việc cô quan tâm, vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.

“Ngạo Thiên, thế nào rồi?” Vừa đi ra khỏi Thượng nghị viện, Long Diệp đứng đợi ở cửa chờ hắn lo lắng đi lên trước.

Hắn trầm mặc một lát, nhàn nhạt cười.

Nhất thời, đám người Long Diệp trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kích động tươi cười: “Thật tốt quá! Thật tốt quá! Thật tốt quá!”

“Ngạo Thiên, chúc mừng!” Hàn Ly Thương ôm chặt lấy Ngự Ngạo Thiên, có thể thấy rõ ràng mắt hắn đã chứa đầy nước mắt.

Có thể cảm giác được, bọn họ kích động như vậy, vui vẻ như vậy. Nhưng... Từ lúc công bố kết quả tranh cử, Dao Dao liền rõ ràng cảm giác được Ngự Ngạo Thiên không lấy làm vui mừng gì, cho đến giờ phút này cũng là như vậy.

So với Long Diệp kích động, Hàn Ly Thương nước mắt rưng rưng, hắn giống như là một người ngoài cuộc, chỉ là nhàn nhạt cười, không có biểu hiện ra cái gì là vui vẻ cả.

“Tiểu La Li, lần này cô chính là đại công thần rồi, nào, lại ôm một cái nào!” Nói rồi Long Diệp không đợi Dao Dao kịp phản ứng, hai tay ôm hông của cô, nâng cô lên thật cao...

Hả... Tư thế gì vậy chứ? Cô nhất thời cảm thấy vô cùng mất mặt, dù sao cũng không phải là con nít nữa, bị ôm như vậy thực sự thật mất mặt. Chủ yếu nhất là... “Ha ha, anh Long Diệp, kỳ thực lần này Ngạo Thiên tranh cử thành công, thực sự không có liên quan gì tôi cả, còn kém cỏi sơ xuất, dẫn đến... Ngạo Thiên tranh cử thất bại...” Nói ra điều này, Dao Dao áy náy cúi thấp đầu xuống.

Long Diệp sửng sốt, chậm rãi thả Dao Dao lại trên mặt đất, vẻ mặt tò mò nhìn về phía Ngự Ngạo Thiên: “Tình huống gì vậy?”

“Lên xe rồi nói.”

“Ừ.”

Ở ngoài cửa sắt của Thượng nghị viện, từ lâu đã có rất nhiều ký giả chờ đợi. Đợi Ngự Ngạo Thiên từ bên trong cửa sắt đi ra là lúc các phóng viên chen chúc nhau tiến lên...

“Anh Ngự, kết quả tranh cử ra sao rồi? Nếu như thất bại, giá cổ phiếu của Bác Sâm là vì vậy mà càng thêm hạ xuống phải không?”

“Anh Ngự, anh có cân nhắc quay về Bác Sâm tiếp nhận vị trí tổng tài không?”

Đối mặt ký giả dai dẳng không buông tha đó, Long Diệp đã quen thay Ngự Ngạo Thiên mở đường: “Ha ha, các vị ký giả, nếu như muốn biết kết quả tranh cử thì mời xem tin tức ngày hôm nay Thượng nghị viện ban phát. Ở đây, chủ tịch chúng tôi thực sự không thể nói thêm bất cứ cái gì.”

Mượn Long Diệp để thu hút bọn người ký giả, thời gian đó Ngự Ngạo Thiên đã nhanh chóng kéo Dao Dao tới một chiếc cao cấp xe có rèm che bên trong ở ven đường.

Chỉ chốc lát sau, Long Diệp thoát khỏi đám ký giả dây dưa cũng leo vào trong xe.

“Ngạo Thiên, đi đâu chúc mừng đây?” Hàn Ly Thương lần đầu tiên đề nghị đi vui vẻ một chút như thế này, thật sự là điều khó thấy, có thể thấy được hắn hôm nay tâm tình rất vui, vui vô cùng.

“Yên tâm, địa điểm chúc mừng Ngạo Thiên đã sớm chuẩn bị xong.” Long Diệp tiếp lấy câu chuyện, nhìn Ngự Ngạo Thiên thần bí nở nụ cười.

“Bảo bối, tối hôm nay em...”

“Em phải về nhà!”

“Ừ.” Ngự Ngạo Thiên ừ lạnh một tiếng mà như vậy cũng tốt, tối hôm nay hắn nhất định sẽ cùng đám quan lớn chính trị kia “Không say không về”.

Chỉ chốc lát sau, xe dẫn đầu đã đưa Dao Dao trở về nhà. “Tôi đi trước. Tạm biệt mọi người.” Cô khoác tay áo. Vừa xuống xe, Ngự Ngạo Thiên giật mạnh cổ tay của cô: “Sáng sớm ngày mai 7 giờ, anh tới đón em. Nhớ kỹ, mặc đồ bơi.”

“Hả? Đi bơi sao? Em không biết bơi, em không đi.”

“Nhất định phải đi!”

“Đúng vậy, Tiểu La Li, đây chính là chúng ta đặc biệt vì để ăn mừng Ngạo Thiên tranh cử thành công, từ trước đã định bơi lội trong bữa tiệc.”

Nguyên nhân chính là cho tiệc chúc mừng Ngự Ngạo Thiên sao? Nhưng bữa tiệc mà bơi? Nghe háo sắc tình quá. “Em, em có thể gọi Tiểu Mạn cùng đi không?”

“Không thể!” Không đợi Ngự Ngạo Thiên đáp lời, ngồi ở bên trong xe Hàn Ly Thương đã kích động đã mở miệng.

“Sao...” Dao Dao sửng sốt một chút, làm gì mà Hàn Phó tổng phản ứng mãnh liệt như vậy chứ?

“Được, em kêu ai tới đều cũng được.”

“Ngạo...” Ngự Ngạo Thiên dừng lại nhìn Hàn Ly Thương nói, cười nham hiểm: “Em về nhà đi.”

“Ừ, tạm biệt.” Dao Dao cao hứng khoác tay áo, xoay người hướng về nhà mình mà đi.

Có thể cảm giác được, trên mặt của Hàn Ly Thương đầy phiền não, thật sự hắn rất sợ ứng phó với nha đầu Cung Tiểu Mạn kia!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.