Đột nhiên, Ngạo Thiên một phát bắt được cổ tay cô.
Còn không chờ cô hồi phục lại tinh thần, hắn đã bá đạo mà hôn cô.
“A!” Hắn hối hận rồi sao? Hay đã thay đổi chủ ý rồi sao? Dao Dao thất kinh mở to hai mắt, không ngừng dùng lực vào hai bàn tay bé nhỏ mà chống đỡ ngực hắn, cũng không thành thật mà đáp trả lại.
Ngự Ngạo Thiên cảm nhận được sự bất an của cô, hơi nhíu mày, bàn tay lớn đưa sau cổ, giữ lấy đầu, đầu lưỡi bá đạo cạy hàm răng cô ra, phác họa lưỡi cô, thưởng thức hết hương vị trong miệng cô.
“A, a...” Hô hấp dần trở nên khó khăn, nụ hôn này tới quá đột ngột, khiến cô hoàn toàn không có đủ năng lực mà chống đỡ.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, bầu không khí bên trong gian phòng đã bị bầu không khí ám muội này nhen lửa, Ngự Ngạo Thiên lúc này mới lưu luyến không rời mà rời khỏi môi cô.
“Hô... Hô… hô...” Cô giống như giành được tự do vây, không ngừng mà hít vào miệng một lượng khí lớn: “Ngự, Ngự Ngạo Thiên, anh không phải nói, em... em đã không còn là tình nhân của anh nữa sao? Vậy tại sao anh?”
“Đúng! Em không còn là tình nhân của anh nữa nhưng không hề nói... trong ba năm này em có thể từ bên cạnh anh mà rời đi! Bảo bối, đừng mong là em có thể thoát khỏi anh, bằng không anh sẽ khiến em sống không bằng chết!”
Dây xích của vận mệnh lần thứ hai lại đem cô buộc chặt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991655/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.