Ở trong mơ cô mơ thấy cuộc nói chuyện trước đây giữa mình và mẹ, lại mơ thấy cảnh bị bạn học cười nhạo, còn mơ thấy chồng tương lai đòi ly hôn vì biết được quá khứ của cô, con cô biết quá khứ của mẹ khóc chạy về nhà.
Thật là đáng sợ, tất cả thật đáng sợ, hiện tại cô đã thấy tương lai giống như một mảnh tối tăm, căn bản không có một chút ánh sáng.
“Này ngực phẳng, ngực phẳng!” Nhìn thấy đầu Dao Dao đầy mồ hôi Long Kỳ ở bên cạnh nhanh chóng bắt lấy tay cô.
“A!” Dao Dao kêu thất thanh, theo bản năng gạt tay Long Kỳ ra, kích động lùi người về phía bên kia giường.
“Long... Long... Long Kỳ?”
“Cô?” Long Kỳ nhìn tay mình bị gạt ra và khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của cô.
“Cô sợ tôi?” Rõ ràng trong mắt Dao Dao tràn đầy sợ hãi.
“Không... không phải. Tôi chỉ là… chỉ là...” Cô không biết nên giải thích như thế nào, chung quy vẫn là nhờ Long Kỳ mà các bạn học không nói nhảm nữa.
“Cô thật sự để ý nội dung trên tấm áp-phích sao?”
Để ý, vô cùng để ý. Cô gục đầu xuống, nước mắt bắt đầu rơi.
“Ngực phẳng, cô cũng biết tôi không thích nói lý lẽ lớn gì nhưng ít nhất tôi cũng biết cái gì là thật, cái gì là đúng, nếu cô vì lời đồn này mà hành hạ bản thân thì cô đúng là ngu ngốc.”
“Nhưng...”
Bàn tay nhỏ nhắn cầm góc chăn lạnh lẽo tới phát run, cô không nhịn được nhìn Long Kỳ, chậm rãi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991605/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.