Hàn Ly Thương liếc nhìn từ đầu đên chân Cung Tiểu Mạn, lạnh lùng đứng dậy: “Ngạo Thiên, tiệc thường niên sắp bắt đầu rồi, tôi đi trước xem một vòng.”
“Ừ, đi đi.”
“Đáng ghét, thật là một người đàn ông không có tình người!” Cung Tiểu Mạn trừng mắt nhìn phía sau Hàn Ly Thương rời đi, nói một cách bực tức.
“Tiểu La Li, không cần để ý đến sự đánh giá của họ, dù sao thì Hàn Ly Thương và Long Kỳ nổi tiếng là không biết thưởng thức mà. Tôi cảm thấy hôm nay cô… rất đẹp.” Long Diệp ít nhiều đã nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Dao Dao, vội vàng lên tiếng an ủi.
“Này, tổng giám đốc Long, tôi cảm thấy lời anh nói vẫn là dễ nghe nhất.” Cung Tiểu Mạn vỗ vỗ vai Long Diệp cười tinh nghịch.
Anh ta nhướng lông mày cười: “Thật chứ? Tôi cũng cảm thấy khẩu vị của mình luôn rất tốt. Cô là Cung Tiểu Mạn phải không? Bây giờ có thời gian chứ? Tôi muốn nói chuyện với cô về vấn đề thời trang.”
“Cái mà tôi có chính là thời gian.”
“Thế thì tốt, cùng tôi sang phòng bên nói chuyện chút nhé.” Long Diệp mỉm cười, ánh mắt đưa nhanh về phía Long Kỳ đang ngồi như kỳ đà cản mũi ở đó:
“Long Kỳ, đi cùng với anh!” Nói xong, anh ta kéo mạnh em trai và Cung Tiểu Mạn đi ra khỏi phòng.
“Ngạo Thiên, tôi cũng đi trước đây.” Mạc Tuyết Đồng lạnh lùng nói rồi rảo bước đi ra.
Ngự Ngạo Thiên lúc này thật muốn nói, vẫn cứ là các anh em hiểu mình, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991574/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.