Long Kỳ! Dao Dao đã dự cảm được cuộc điện thoại này là gọi cho ai? Nhưng Long Kỳ đã biết hiện giờ Thương Vân Nhân là bạn gái của Ngự Ngạo Thiên chưa? Thôi vậy,…
Suỵt, ngực phẳng, đi theo tôi. Không đợi Dao Dao nói hết, Long Kỳ kéo tay của Dao Dao liền đi về phía cửa Nam.
Này, tiểu tử, cậu đi đâu? Phía sau nghe thấy giọng nói của Thương Vân Nhân.
Long Kỳ mấp máy môi, quay đầu lại: “Cô gái, cô lại muốn chơi thế nào nữa? Trong trường học làm sao có thể chơi thỏa thích được?”
Nhìn bóng họ từ từ khuất dần về phía cửa Nam, Lục Xuyên không biết làm thế nào liền hỏi: “Đại tỷ, làm sao bây giờ?”
Đi cùng với bọn họ.
Hiện trường nhanh chóng được chuyển ra bên ngoài vườn trường. Những học sinh cũng lần lượt trèo lên hàng rao xem trận đấu. Bởi vì vị trí này có thể vừa xem rõ được vừa an toàn không bị dính máu.
Thời gian đang trôi qua.
“Tiểu tử, sắp đến ba phút rồi, người của cậu đến hay chưa?”
Nghe Thương Vân Nhân khiêu khích, Long Kỳ cười lạnh. Giây tiếp theo…
Chỉ nghe thôi, vô số âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền ra.
“Đây là âm thanh gì vậy?” Các bạn học sinh xem trận đấu, mắt nhìn nhau. Một người đứng đầu chỉ thị không xa”. Mau xem, bao nhiêu xe tốt đã đến! Xem kĩ thì cũng không dưới 20 chiếc xe.
Xe đều đã tập hợp bên đường, bên dưới khoảng chừng 100 người.
Thương Vân Nhân nhìn thấy cảnh này trong lòng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991553/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.