Nhưng cái tát này rất nhẹ nên cũng không làm cô bị thương.
“Cô dám đánh tôi sao?”
Dựa theo kịch bản yêu cầu, cảnh tiếp theo chắc hẳn là thủ hạ hai bang đánh nhau nhưng...
“Đợi đã, dừng một chút!” Tên đóng vai côn đồ Phong Khả Hinh đột nhiên mở miệng.
“Khả Hinh, sao vậy?” Đạo diễn ngồi dưới tò mò hỏi.
Phong Khả Hinh ôm hai tay trước ngực, không hài lòng bĩu môi: “Đạo diễn, anh cảm thấy diễn xuất như vậy thì khán giả có thích không?”
“Có ý gì?” Đại gia ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, không rõ lời nói của vị công chúa này rốt cuộc là có ý gì?
“Trương Lệ Lệ, cô diễn lại cảnh đánh Lạc Dao Dao.”
“Đã biết.” Trương Lệ Lệ giơ tay lên đánh vào mặt của Dao Dao.
“Hãy nhìn này đạo diễn, nếu như ông cảm thấy vở kịch này ổn rồi thì tôi cảm thấy không cần thiết luyện tập tiếp. Bây giờ trực tiếp công khai thời gian diễn không phải thích hợp sao?” Phong Khả Hinh cười nhếch môi rồi nhảy xuống sân khấu, hai chân đặt lên ghế ngồi theo tư thế nữ hoàng.
Thấy cô ta như vậy thì mọi người đều hiểu ra điều gì đó.
Từ lúc bắt đầu, Phong Khả Hinh và Lạc Dao Dao không hợp nhau lắm. Cô ta là trung tâm của sự chú ý và được nhiều người vây quanh nhưng điều đó chỉ giới hạn ở đám con gái mà thôi.
Trong mắt con trai, Lạc Dao Dao lại là tiêu điểm của sự chú ý, cô được công nhận là hoa khôi ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991510/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.