Tên biến thái Ngự Ngạo Thiên này, ma sắc! Đang trong lớp mà lại công khai trêu chọc mình sao? Khốn nạn! Khốn nạn!
Nhưng mình là, tại sao không có ý chí tiến thủ như vậy, ngay cả phản ứng của cơ thể cũng đều ức chế khống chịu được. Dưới sự xấu hổ, cô chỉ biết dùng sách che trước mặt.
“Bảo bối, em gợi tình rồi sao.” Nụ hoa của cô trắng nõn bị ngón tay của Ngự Ngạo Thiên điều khiển sớm làm cho đứng thẳng.
Cô biết mình cơ bản khống có cách chống đỡ nào chống lại sự khiêu khích của hắn.
Không được, lần này nhất định phải kiên trì. Ngự Ngạo Thiên trêu đùa mình như vậy chính là muốn mình thỏa hiệp nhưng cô thật sự không muốn quay trở lại cái lồng chim đó!
Bỗng nhiên, khóe miệng Ngự Ngạo Thiên nở một nụ cười ác ý, chậm rãi đưa môi tiến lại dần vành tai nhạy cảm của cô, đưa lưỡi hôn bên vành tai cô.
“A.” Trong mũi phát ra một tiếng than nhẹ, cô vội vàng lấy tay bịt miệng mình lại, nước mắt trong đôi mắt gợi lên.
Nhưng Ngự Ngạo Thiên không có một chút ý nghĩ muốn buông tha cho cô, một bàn tay to rảnh rỗi khác theo thân cô đưa xuống dưới...
Nguy rồi!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô nhất định sẽ... “Em sẽ về nhà.”
“Ngoan lắm.” Hắn rút tay mình lại, chợt hôn lên trán cô một cái.
Ting... đúng lúc này, tiếng chuông tan học cũng vang lên.
Nhìn thấy vẻ mặt tà ác đó đọng lại trên khuôn mặt Ngự Ngạo Thiên, cô hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991492/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.