Xong đời!
Sai rồi! Sai rồi! Chọn sai chiêu rồi. Lúc đối phó với Tông Khánh Thụy cô có thể phủ nhận quan hệ với Ngự Ngạo Thiên nhưng lúc này Lôi lão đại đã biết được mình có qua lại với Ngự Ngạo Thiên rồi, cứ như vậy mà sử dụng lại chiêu này chẳng khác nào tự tìm đường chết!
Lông mày Dao Dao có chút nhăn lại, ánh mắt vô ý liếc xéo qua Ly Mỹ Vân bên cạnh, cô ta giống như là đang xem kịch vui mà cười cười nhìn Dao Dao chớp chớp khóe miệng.
Thực nghĩ mãi mà không rõ, Ly Mỹ Vân lúc này đang cười chuyện gì, cô ta muốn chết sao? Cô ta không phải đã có được Ngự Ngạo Thiên rồi sao, tại sao lại dồn mình đến bước đừng cùng thế này!
“A, tiểu nha đầu, chú của tôi đối với cô cũng coi như là đã khách khí, vậy mà cô lại nói dối chú của tôi?” Lôi lão đại vuốt vuốt tóc mai, một đôi mắt long lanh trong suốt phóng ra tia sắc bén.
“Tôi… tôi không có nói dối! Tôi thật sự không có nói dối!” Đã lỡ rồi, cũng chỉ có thể phóng lao thì theo lao thôi. Dao Dao dốc sức liều mạng lắc đầu, nước mắt oan ức tuông trào.
“Hừ, người của tôi đã nhìn thấy cô qua lại với Ngự Ngạo Thiên, cô còn ở đó mà chối cãi! Người đâu, đem cô ta xuống cho các người vui vẻ đi!” Dứt lời, hai người thủ hạ một trái một phải túm lấy cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991475/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.