“Now open your book sand turn to page eighth.” (Bây giờ mời các em giở sách đến trang 8). Giọng nói mê người, trầm ấm của thầy Kỳ vang trong không gian phòng học.
Mọi người dường như được chìm đắm vào trong bữa tiệc nghe thịnh soạn, sôi nổi chìm đắm vào trong đó.
A ha thầy giáo này thật là có sức lôi cuốn đặc biệt, Dao Dao lần thứ hai ngẩng đầu nhìn trộm thầy một cái, lúc đó ánh mắt của thầy Kỳ vừa hay nhìn về phía cô.
Ánh mắt của hai người giáp nhau trong không khí, khóe miệng thầy bất giác nở một nụ cười quyến rũ, cô vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác.
Ơ... thật kỳ lạ... cảm thấy thầy giáo này có cái gì đó không đúng?
“Này Dao Dao, bạn không cảm thấy thầy Kỳ này nếu như bỏ cái kính quê mùa xấu xí đó đi chắc sẽ là một mỹ nam tuyệt thế nhỉ?” Lời nói của Cung Tiểu Mạn làm đứt mạch suy nghĩ của cô.
Cô vội vàng dùng tay vẽ một chứ ừ, ra hiệu lời nói của Cung Tiểu Mạn đừng để thầy nghe thấy.
Nhưng đúng lúc này...
Sắc mặt thầy Kỳ bỗng nghiêm lại, giơ tay dùng cái thước đập mạnh xuống bàn của Dao Dao nghiêm giọng nói:
“You! Come to my office after class.” (Em! Hết giờ đến phòng của tôi trình diện.)
“ Hả?” Cô ngẩng đầu lên, chớp mắt không hiểu nổi:
“Why?” (Vì sao?).
Cô đã phạm lỗi gì chứ, dựa vào đâu mà bị gọi lên phòng làm việc của thầy trình diện chứ?
“Em cho rằng giáo viên gọi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991471/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.