“He he, cô gái ngốc không cần tức giận, anh lập tức kéo em lên ngay đây!”
Kỳ Liên học trưởng thả một sợi dây thừng dọc theo hố:
“Nắm lấy dây thừng, anh kéo em lên.”
“Ôi! Cái tay phải của em!”
“Bị thương rồi sao?” Giọng nói của Kỳ Liên như to hơn:
“Đợi anh!” Nói xong hắn buộc dây thừng vào một gốc cây, sau đó từ từ nắm chắc dây thừng tụt xuống.
Có đèn pin chiếu sáng, toàn cảnh của cái hang hiện rõ bởi bàn tay của Dao Dao.
Ở đây không quá lớn, bốn phía bao bọc bởi những lớp bùn nhưng ngạc nhiên là rất sạch sẽ. Cô rất sợ là ở đây sẽ có một cái giàn, vì thế lúc nãy cô không dám nhúc nhích, có điều hình như cô đã xem quá nhiều bộ phim ma.
“Khóc rồi?” Kỳ Liên Ngạo Vân nở một nụ cười quyến rũ.
Cô xấu hổ cú đầu, nhanh chóng đưa tay lau nước mắt:
“Không có!”
“Không có? Ồ được! Không có, không có! Em là cô bé ngốc dũng cảm nhất trên đời.”
Kỳ Liên Ngạo Vân lắc đầu bất lực dùng ngón tay dí vào trán cô.
“Làm sao lại rơi xuống dưới đây?”
“Là… Là em không cẩn thận nên rơi cuống đây!”
Mặc dù Phong Khả Hinh “thấy chết không cứu” nhưng cô không chút oán trách mà lại tự cảm thấy mình thật là vô dụng.
“Nào! Dùng một tay bám vào cổ tôi, tôi đưa cô lên.”
Kỳ Liên Ngạo Vân nói xong, quay lại hướng về phía cô nhưng vấn đề là anh phải cao ít nhất là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991463/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.