Phía sau, tiếng gào hét của Dao Dao không ngừng truyền tới. Mạc Tuyết Đồng lạnh lùng quay đầu lại nhìn: “Ngạo Thiên, không quan tâm thật sao?”
Bàn tay trong túi quần nắm chặt lại tạo thành một nắm đấm, đôi mắt sâu sắc của hắn chớp một cái, u ám nói: “Giao cho người của Ngự Long xã giải quyết.”
“Vâng!”
“Em gái, không cần kêu nữa đâu, em xem ngay cả Ngự đổng sự cũng cảm thấy chúng ta chính là một cặp rồi, em còn cảm thấy ai có thể cứu em nữa?”
“Nghe được giọng nói chế nhạo của Lục Xuyên, Dao Dao cắn chặt môi dưới căm hận. Ngự Ngạo Thiên tôi hận anh! Tôi hận anh!
“Em gái, chúng ta qua lại với nhau đi, yên tâm, anh sẽ đối xử đối với em.” Lục Xuyên cười một cách quỷ quái, chìa tay ra giữ chặt cằm cô, môi hắn dần dần tiến đến môi cô.
Không biểu lộ tình cảm, cũng không có vùng vẫy, tâm trí của cô lúc này đã sớm trôi dạt ở nơi khác rồi!
“Dao Dao? Dao Dao?” Cung Tiểu Mạn nhìn thấy tình hình không đúng, lo lắng mà hét lên gọi cô.
Nhưng Dao Dao vẫn không có chút phản ứng nào. Hình như đã tự mình khép kín lại rồi.
Đúng lúc Lục Xuyên sắp hôn lên môi của cô rồi...
“Bỏ cái tay bẩn thỉu của cậu ra!” Một giọng nói u ám lạnh lùng truyền tới.
Lục Xuyên lo lắng...
“Kỳ Liên Ngạo Vân!” Chết tiệt, hắn sao lại đến đây.
“Ây dô, Lục Xuyên, lại đang trêu ghẹo sinh viên khóa dưới sao? Cậu đang chịu hai hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991436/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.