“Không sao, em không biết nấu ăn thì anh nấu cho em ăn là được.”
“Hả?”
Dao Dao chớp chớp đôi mắt to long lanh nước dường như đang xác định Ngự Ngạo Thiên có giống với ngày thường hay không mà khi đối mắt với đôi mắt hàm chứa ý cười kia không hiểu sao tim cô lại bắt đầu đập nhanh “thịch thịch thịch”.
“Lập tức được thôi, chờ anh chút!”
“Em... em muốn theo anh học, có được không?”
“Tất nhiên là có thể rồi.”
Dao Dao đứng bên cạnh Ngự Ngạo Thiên, nhìn kỹ thuật xắt rau đầy thuần thục của hắn và kỹ năng nấu nướng thông thạo quả thật nhìn đến ngây người, đây cũng không phải lần đầu cô thưởng thức tài nấu nướng của Ngự Ngạo Thiên nhưng là lần đầu tinh tế xem hắn nấu ăn.
Lúc đi học các bạn học đều nói đàn ông biết nấu cơm rất đáng dựa vào mà đàn ông nấu cơm thành công thì càng đáng dựa vào, cô vẫn không tin chuyện đàn ông biết nấu cơm là thật nhưng bây giờ một ví dụ sống sờ sờ trước mắt cô không tin cũng không được.
Dáng vẻ nấu cơm của Ngự Ngạo Thiên thật sự rất đẹp trai, thật sự rất đẹp trai, tất nhiên hắn không nấu cơm cũng rất đẹp trai, thật ra suy nghĩ một chút thì người đàn ông này có rất nhiều, rất nhiều ưu điểm. Có điều... do dự, âm tình bất định tính cách khuyết điểm lại đủ trí mạng!
Quên đi, bây giờ nhìn lại hắn cũng không đẹp trai như vậy.
“Leng keng.”
“Bảo bối, hình như có người đến, đi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991375/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.