Dao Dao ngừng hô hấp, khẩn trương nhìn hắn.
Đúng là Mỹ Vân nói cho Ngự Ngạo Thiên sao? Nếu không hắn làm sao có thể vừa nhìn đã hiểu, liền vạch trần được lời nói dối của cô chứ?
Bên trong căn phòng, bầu không khí đông cứng lại, Ngự Ngạo Thiên hé đôi mắt sắc lạnh:
“Bảo bối, lâu như vậy em vẫn không thông minh chút nào sao?”
Khi hắn tới phòng này nhìn thấy Dao Dao liền biết cô không làm sao, bằng không tiểu nha đầu này đã sớm khóc lớn, làm loạn lên rồi làm sao có thể bình tĩnh như vậy được chứ? Nhưng hắn vẫn rất để tâm đến lời nói dối của cô.
Ngự Ngạo Thiên bỗng nhiên cầm điện thoại lên, cô còn đang tò mò không biết hắn muốn làm gì? Chỉ nghe thấy hắn nói vào điện thoại:
“Ngừng cung cấp tất cả thuốc cho Lạc Xương.”
“Không!...”
Dao Dao kích động giành lấy chiếc điện thoại trong tay của Ngự Ngạo Thiên, hắn lập tức tắt điện thoại. Mặc dù hắn đã đóng đủ tiền phẫu thuật cho ông nhưng người hộ lý chi trả sau này vẫn là Ngự Ngạo Thiên, nếu bây giờ ngừng dùng thuốc, hậu quả không thể lường trước được...
“Ngự Ngạo Thiên, anh rốt cuộc...”
“Em đã cùng tên kia làm gì rồi?”
“Không có!”
“Hắn đã đụng chạm vào chỗ nào trên người em?”
“Hắn, hắn chỉ hôn em.”
“Hừm, thịt đưa đến tận miệng, tên kia lẽ nào lại không ăn?” Ngự Ngạo Thiên vừa đi vừa cười:
“Em nói, anh sẽ tin sao?”
“Đúng là bọn họ hiếu thắng... Nhưng vừa đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991362/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.