“Két…” Ngự Ngạo Thiên vừa về đến liền đi thẳng lên thư phòng, hắn theo thói quen bật máy tính lên, vừa tính cầm con chuột, tay lại ngừng ở giữa không trung...
"Có người tới!"
"Chủ nhân, xin hỏi có gì cần phân phó?" Angel đi đến.
Hắn hé mắt, lạnh lùng nói: "Hôm nay có ai đi vào thư phòng của tôi không?"
"Thưa chủ nhân..., trong nhà này không có bất kỳ người nào dám vào thư phòng của cậu, trừ khi là muốn tìm chết!"
Phải biết, Ngự Ngạo Thiên từ trước đến nay chỉ cần nhìn sơ qua liền nhớ rõ mọi thứ dù là chi tiết nhỏ nhặt nhất, hắn nhớ rất rõ vị trí của con chuột ngày hôm qua nhưng hôm nay vị trí con chuột lại bị thay đổi.
Quầng sáng trong mắt tà lạnh quét qua toàn bộ gian phòng, một vòng cười tà hiện trên khóe miệng: "Thật sao, xem ra là có người muốn tìm chết đây!" Dứt lời, ánh mắt của hắn dừng lại ở giá sách.
Angel ngầm hiểu vọt tới, một tay kéo cửa tủ: "Nam Lộc! Còn có... Lạc tiểu thư?"
Ngưng một giây, Dao Dao còn tưởng rằng họ sẽ không bị Ngự Ngạo Thiên phát hiện mà một giây sau liền...
Sự tinh ý của Ngự Ngạo Thiên quả thực đáng sợ.
Còn không đợi Dao Dao lấy lại tinh thần, chỉ thấy lông mày Angel nheo lại, thò tay nắm tóc Nam Lộc và ném cô ra khỏi giá sách.
"Angel tiểu thư, đừng! Cô buông Nam Lộc ra!"
"Nam Lộc, khi cô đi tới nơi này tôi đã nói qua nguyên tắc trong nhà cho cô biết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991349/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.