“Ồ.” Trên biệt thự tầng hai, bên trong vườn hoa có hai bóng dáng nhỏ bé đang gắt gao ôm chặt lấy nhau. Ngự Ngạo Thiên nở nụ cười tà tứ: “Giỏi lắm, Nam Lộc còn thu phục được, thật đúng là... cô gái nhỏ lợi hại.”
“Ngạo Thiên, anh đang làm gì vậy?”
“Không có gì. Mỹ Vân, anh còn có chuyện phải làm, em nghỉ ngơi trước đi.” Vừa dứt lời, không đợi Ly Mỹ Vân giữ chân, hắn liền rời khỏi phòng ngủ.
“Nam Lộc, đêm nay tôi ngủ cùng cô có được không?” Tại cửa phòng ngủ tầng ba, Dao Dao nũng nịu lôi kéo tay Hà Nam Lộc không chịu buông ra.
Cô bất đắc dĩ cười nói: “Dao Dao chết tiệt, từ bao giờ cô lại biết làm nũng vậy? Được rồi, được rồi, tôi ngủ cùng cô.”
“Ha ha, cô thật tuyệt.”
Hai chị em thay xong đồ ngủ rồi nằm cạnh nhau và ngay sau đó hai người liền tiến vào giấc mộng đẹp...
“Két!” Trong gian phòng u tối lộ ra một tia ánh sáng.
Khi Hà Nam Lộc đang ngủ, cô chợt mở to hai mắt trong đêm tối thoạt nhìn lạnh thấu xương.
Ánh mắt cô rất nhanh nhìn về phía cửa phòng đang mở, cô vội vã xoay người tới cửa sau đó đá chân xuống đất.
Ai ngờ nó lại bị người khác bắt lại:
“Là tôi!”
Cửa phòng hoàn toàn mở ra, Ngự Ngạo Thiên lạnh lùng đứng ở trước mặt cô, Hà Nam Lộc lập tức sợ hãi quỳ một chân xuống đất: “Ngự lão đại, xin lỗi.”
“Đi ra ngoài đi.”
“Vâng!” Khi vừa rời khỏi hai bước, Hà Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991328/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.