Cha?” Phong Thần Duệ một bên thấy cha đang thỏa hiệp liền hiện rõ vẻ bất mãn, Phong Thần Dật thấy vậy khẽ mỉm cười: “Cảm ơn cha đã tin tưởng con.” Trong mắt hắn hiện rõ vẻ khiêu khích không nhịn được mà liếc nhìn anh trai mình.
“Được rồi, bây giờ chúng ta nói chuyện nhà, Thần Dật bao giờ thì con mới trở về nhà?”
“Cha, con gần đây có việc cần phải giải quyết nên rất bận, có thể một thời gian nữa sẽ không về nhà.”
“Con không thể dành cho cha con một chút thời gian được sao?”
“Ha ha... Con sẽ cố gắng.”
“Thần Dật, em bận rộn như vậy sao?” Thần Duệ cách đó không xa liền lên tiếng.
Phong Thần Duệ nghiêng đầu nhìn Thần Duệ đang đứng ở mép giường: “Anh...”
Phong Thần Duệ nắm lấy chiếc chăn trắng như tuyết kéo ra, Dao Dao nằm ở phía dưới thất kinh: “ Á...” Theo bản năng cô kéo chiếc chăn lại che người mình.
Mắt Phong Thần Duệ chợt lóe lên, hắn và Phong Thần Dật giống nhau như vậy, ngũ quan trên mặt đều vô cùng hoàn mỹ, tuổi tác so với Ngự Ngạo Thiên cũng không chênh lệch, những không có khí chất ngang ngược, chín chắn như Ngự Ngạo Thiên, lại không có khí chất quân vương, lạnh lùng như Phong Thần Dật.
“Thần Dật, em có thời gian chơi đùa phụ nữ mà không có thời gian về nhà sao?” Phong Thần Duệ nhìn em trai mình trong phòng khách với vẻ khiêu khích.
Dao Dao cũng khẩn trương nhìn về phía phòng khách, người đàn ông đứng tuổi sắc mặt đang xanh xám kia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991300/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.