Bên kia.
Đợi Ngự Ngạo Thiên đi rồi, Âu Dương Tử Hiên ngồi xuống vị trí đối diện hắn:
“Ngự tổng quả là một người bạn chí cốt. Chỉ có điều tôi nghĩ anh không nhất thiết phải vì một người đàn bà mà đối đầu với Hạ gia? Huống hồ cô ta chỉ là bạn gái cũ của anh thôi. Nếu anh đối với những cô gái như vậy có hứng thú đặc biệt tôi sẽ giới thiệu cho anh vài người là được.”
Hắn ngước mắt lên nhìn Âu Dương Tử Hiên trên mặt đang biểu lộ sự bất mãn lạnh lùng nói:
“Có những thứ nhìn có vẻ giống nhau tưởng chừng không có sự khác biệt, nhưng bên trong chưa chắc đã có điểm tương đồng.”
“Hừm...” Cho dù thế nào thì Âu Dương Tử Hiên cũng không thể hiểu được con người của Phong Thần Dật.
“Ting... ting... ting...” Điện thoại đột ngột vang lên, Âu Dương Tử Hiên liền nghe máy, bên kia đang báo cáo cho hắn, hắn liền nở một nụ cười quỷ dị:
“Không sai, làm tốt lắm, trước hết cứ như vậy đã.”
Tắt điện thoại, hắn hướng về phía Phong Thần Dật nhướng lông mày:
“Thần Dật, tôi có quà muốn tặng cho anh.”
“Ừm.”
“Anh mau về nhà đi, quà tôi đã giao đến tận nhà, anh về rồi sẽ biết.”
Mặc dù không biết lần này Âu Dương Tử Hiên định làm trò gì nhưng Phong Thần Dật vẫn trở về nhà. Căn nhà hắn ở chỉ là một phòng đơn, mở của ra là có thể nhìn thấy hết mọi thứ, bỗng mắt hắn hướng về chiếc giường rồi chậm rãi bước tới. Phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991296/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.