“Tiểu Lạc, cô lại thua rồi!”
“A!” Dao Dao chợt lấy lại tinh thần.
Ngự Ngạo Thiên lúc này mới lúc này mới bỏ bàn tay đang thâm nhập trong quần của cô ra. Thật giống như chưa có chuyện gì xảy ra, lẳng lặng nhìn mọi người.
“A cái gì? cô lại thua rồi tiểu Lạc, là lời thật lòng hay là đại mạo hiểm?"
Rốt cục cũng thoát khỏi sự trêu chọc của Ngự Ngạo Thiên, cô do dự một chút, khẽ cười nói: “Lời thật lòng đi.”
“Được, cô nói tên một người cô đã từng yêu, có thể là bây giờ, cũng có thể là trước kia. Nhưng, nhất định phải là tình yêu nam nữ đó, đừng nói là ba của cô, hay chú gì đó...”
Những người này làm sao vậy? Thế nào cứ chọn những vấn đề cô mà không muốn trả lời? Cái tên cô có thể nói ra cũng chỉ có Phong Thần Dật, bất luận cũng đã là quá khứ, còn... hiện tại. “Quên đi, tôi tiếp tục chọn đại mạo hiểm.” “Thật là!”
"Bảo bối, em có thể nói tên bạn trai trước đây của mình, nếu không phải là hắn, em cũng không cho là anh đi? Anh cũng thật muốn biết hắn là ai, để cảm ơn hắn, cảm ơn hắn đã rời bỏ em.” Bên tai truyền đến tiếng thì thầm của Ngự Ngạo Thiên.
Cô nhíu mày, nếu như Phong Thần Dật là một người không ai biết đến, cô đương nhiên sẽ nói ra nhưng không phải như vậy, cô đặc biệt tin tưởng đến nửa thành phố này đều biết tên của hắn. “Tôi không nhớ rõ tên anh ta.”
“Hừ, em quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991292/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.