“Tại sao vậy? Anh ta vừa trưởng thành lại làm cho người ta có cảm giác an toàn, những cô gái không phải đều sẽ thích người giàu có đẹp trai như vậy sao?”
“Không... Anh ta, thâm sâu không lường được. Tôi, biết sợ!”
“Long Diệp tổng thì sao? Dịu đàng mê hoặc người khác?”
“Người đàn ông dịu dàng quả thực tốt, nhưng...” Kiểu dịu dàng của Long Diệp là loại ngoài nóng trong lạnh đi? “Anh ta cũng không phải mẫu người tôi thích.”
“Hàn phó tổng thế nào?”
“...” Toát mồ hôi, Hạ Nhậm Lương càng nói càng đáng sợ. Nếu như cứ như vậy so ra, còn là loại ánh sáng Long Kỳ, không tốt là không sai nhưng tối thiểu cũng đơn giản hơn rất nhiều.
“Tiểu Lạc, Tiểu Hạ, hai người đừng ở đó tán gẫu nữa, lại đây cùng chúng ta chơi đi.” Đột nhiên truyền đến tiếng bắt chuyện của mấy đồng nghiệp ở cách đó không xa.
“Dao Dao, cô đi không?” Hạ Nhậm Lương hỏi thử.
“À, anh đi đi. Đừng để ý đến tôi.”
“ Vậy cô không đi, tôi cũng không đi.”
“Đừng, quên đi, chúng ta cùng nhau đi thôi.” Cô khẽ mỉm cười, cùng với Hạ Nhậm Lương bước tới hòa nhập vào đám đồng nghiệp...
“Ngự tổng, anh chẳng lẽ không cảm thấy được ánh mắt cô gái kia thật sự có chút đáng sợ sao? Tôi nghĩ nên tích cực bồi dưỡng cô ấy một chút.” Bên kia vị trí quầy bar, Uông Hãn đưa ánh mắt nhìn Dao Dao cách đó không xa đang cùng Hạ Nhậm Lương nói chuyện trời đất.
“Uông tổng, khi tôi chưa thu mua Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991287/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.