Từ giây phút nhìn thấy Phong Thần Dật cùng người phụ nữ khác đi lên, cô quả thực hận đến điên toàn bộ cái thế giới tiểu tam này, mãi mãi không bao giờ quên lời nguyền của Ly Nặc Đình dành cho mình, xem ra sau hai năm này lời nguyền sẽ rơi xuống trên người mình.
Từng giọt lệ tự trách bản thân cứ rơi xuống, đập vào mắt Ngự Ngạo Thiên như đang châm chọc, hắn không ngờ bảo bối này là khóc vì tự trách bản thân là bởi vì áy náy vì không tôn kính Ly Mỹ Vân, vốn tưởng rằng cô có lẽ bởi vì...
Đáng chết! Ngự Ngạo Thiên thì ra cũng có lúc tự đa tình!
“Bảo bối, lúc anh đến tìm em làm tình nhân của anh thì em nên chuẩn bị tốt để làm bạn gái anh.”
“Nhưng em không ngờ anh cũng là loại người như vậy!?”
"Cũng?"
Ngự Ngạo Thiên đảo mắt: “Còn có ai à? Bạn trai cũ của cô?”
“Lộp bộp.” Tim không khỏi rung động, cô nghẹn ngào nuốt nước mắt xuống mũi, thấp giọng nói:
“Không phải anh biết rồi sao?”
Hắn đương nhiên biết, có lẽ cả đời này hắn cũng không quên được, hai năm trước cô mở miệng gọi hắn là đại ca và cùng với hắn kể lại việc bị bạn trai cũ bỏ rơi. “Nếu nói như vậy, cô càng nên thích ứng với tất cả những điều này rồi không phải sao? Đàn ông đều như vậy đó.”
Nói láo! Đàn ông trên thế giới này vẫn có người tốt, nhất định có!
“Ngự Ngạo Thiên, nếu... có một ngày em có thể trả lại cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991278/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.