Tập đoàn Bác Sâm.
“Đinh, đinh, đinh.” Đang trong cuộc họp nhưng điện thoại Ngự Ngạo Thiên không ngừng truyền đến tiếng tin nhắn, mở ra xem thì toàn bộ đều là tin nhắn thông báo của ngân hàng, ước chừng Dao Dao đã tiêu hơn ba mươi mấy vạn tệ rồi.
“Xem ra bất kỳ người nào cũng không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của tiền tài đây mà.”
“Ngự tổng? Anh đang nói gì vậy?”
“A, không có gì. Nói đến đâu rồi, tiếp tục đi.”
Cất lại điện thoại, hắn nhẹ nhàng lộ ra một nụ cười nhẹ nhưng mà nụ cười kia của hắn lại đối với Dao Dao dần dần chìm trong chờ mong...
Tại lối đi nhỏ kế bên cửa hàng.
“Xong đời rồi. Thoáng cái đã tiêu hết hơn ba mươi vạn tệ. Nhất thời nóng giận thật là tai hại.”
Dao Dao chất phác lúc này trên người mang qua bao lớn bao nhỏ quần áo quả thực có loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Lúc ký hợp đồng, cô cố gắng thuyết phục chính mình là vì phải chữa bệnh cho ông nội cho nên mới phải đi làm tình nhân cho hắn, vì vậy cũng không thể chân chính sống với cái thân phận tình nhân này được.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
“Ai da, vì cái gì mà chỉ cần gặp phải chuyện liên quan đến Phong Thần Dật thì mình lại không thể khống chế được hành động của mình vậy? Không được, không được, phải tìm cách giải quyết chuyện này mới được.”
Nhắc tới bao lớn bao nhỏ quần áo kia cô giống như là đang đi trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991216/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.