“Ngạo Thiên... đừng đi làm nữa, được không?”
“Không được, trong công ty có rất nhiều việc cần anh xử lí.”
Trong kí ức của Ngự Ngạo Thiên, mọi người phụ nữ từng qua lại với hắn đều mong muốn hắn có thể lưu lại nhưng mà Lạc Dao Dao dường như là người đầu tiên chủ động yêu cầu hắn đi làm!
“Không phải anh đã nói không đi sao? Anh bảo em đi trước đi mà, tám giờ là giờ em đi làm nhưng anh là mười giờ mà.”
Ôi... đúng rồi, cô lại quên rồi. Dao Dao vừa mới ngồi dậy lại lập tức nằm xuống, mặc quần áo ở trước mặt Ngự Ngạo Thiên cô vẫn rất xấu hổ: “Anh có thể... quay người đi được không?”
Ngự Ngạo Thiên đành chịu lắc lắc đầu, chậm chạp quay lưng lại, nếu như không phải sáng sớm hôm nay tâm trạng của hắn tốt, mới không đếm xỉa yêu cầu của cô.
“Em đi trước đây.” Mặc quần áo xong, Dao Dao rời biệt thự.
Không lâu sau, Ngự Ngạo Thiên cũng xuất phát tới công ty.
“Ngạo Thiên, sao sắc mặt cậu kém thế, không ngủ ngon hả?” Trong phòng làm việc của quản lí an ninh, Long Kỳ bắt chéo hai chân vểnh lên, vừa nhìn vào màn hình điều khiển, vừa hỏi Ngự Ngạo Thiên phờ phạc trên ghế sô pha.
“Ừ.”
“Hi, hôm qua anh không đến chỗ của chị dâu, cũng không tới câu lạc bộ đêm, vậy cớ sao lại vẫn không ngủ ngon chứ?”
“Sao cậu biết tôi không tới chỗ của chị Mỹ Vân”
“Ơ... hôm qua cô ấy đã gọi điện cho tôi, hỏi anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991196/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.