Vừa lúc bốn mắt chạm nhau, Ngự Ngạo Thiên thiếu chút nữa thì bật cười. Hắn thật sự không nghĩ tới người giả mạo bạn gái của mình sẽ là cô gái nhỏ này. Hắn cười tà nói: “Bảo bối, em ở nơi này sao?”
“Bảo bối?” Những người khống chế Dao Dao suýt chút nữa thì ngã sõng soài trên mặt đất, bọn họ vội vàng buông tay ra.
“Ngự... Ngự tổng, không phải ngài nói... không phải ngài nói... ngài không có bạn gái sao?” Hạ Như cũng choáng váng, run rẩy hỏi Ngự Ngạo Thiên.
“Sao? Ta có nói điều này sao?”
“Biểu hiện của ngài...”
“Ha ha, chẳng qua là tôi cảm thấy hiếu kỳ không hiểu vì sao bạn gái tôi lại tham gia một bữa tiệc cấp thấp như vậy!” Gương mặt đẹp trai thoáng chốc bị bao phủ bởi vẻ âm trầm. Vẻ mặt của hắn khiến cho mọi người nín thở, hai chân không ngừng run lập cập.
Hắn chậm rãi đi tới trước mặt Dao Dao rồi liếc mắt quan sát cô: “Bảo bối, em cũng thật là... tại sao lại mặc như vậy tới đây. Nhưng mà tham dự một bữa tiệc cấp thấp như vậy cũng không cần ăn mặc quá cầu kỳ.”
Hắn đặt tay lên những hình thêu chữ thập đầy vết bẩn rồi nói: “Đây là...”
“Mẹ tôi làm.” Dao Dao gục đầu xuống trả lời một cách máy móc.
“Ồ! Chẳng phải đây là đồ vật mà anh yêu thích nhất sao? Sao nó lại bị bẩn thế này?” Khi Ngự Ngạo Thiên nói ra câu cuối cùng, trong ánh mắt lộ ra lệ quang suýt chút nữa thì làm đám người Hạ Như sợ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/2991172/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.