Tên bại hoại này, đã bị phát hiện chân tướng nhưng hắn vẫn mặt dày vô cớ ăn hiếp cô? Với tay che trước người, cô tức giận chất vấn: "Anh còn không chịu bỏ qua sao?"
"Bỏ qua? Lẽ nào không ai nói với cô, dục vọng một khi bốc hỏa sẽ rất khó dập tắt sao?" Đặc biệt là đối mặt với vật nhỏ mới mẻ như cô.
Đặt cô ngồi lên bàn làm việc, hắn mạnh mẽ đẩy hai tay che trước người ra.
Cảm thụ được tầm mắt nóng rực đang chăm chú nhìn nửa thân trần của mình, cô không khỏi xấu hổ nói không nên lời: "Không nên nhìn, không nên nhìn!"
"Hả? Vật nhỏ, đừng nói là, chỉ nhìn thôi, cô đã bị kích thích?"
"Mới, mới không phải!" Nghiêng đầu đi, cô tránh ánh mắt mãnh liệt của hắn.
Nhưng vào lúc này, một luồng nước xiết mãnh liệt xẹt qua thân thể, nụ hoa đỏ thắm bị hắn ngậm trong miệng liền đứng thẳng, đầu lưỡi tinh xảo không ngừng đùa bỡn điểm mẫn cảm của cô.
"A, ân... Không, không muốn..." Dao Dao mất kiểm soát, giãy dụa, ác mộng chôn sâu 2 năm trước chầm chậm hiện ra.
Cô không muốn, thực sự không muốn nhớ lại chuyện 2 năm trước! "Anh nhất định phải tiếp tục nữa sao? !"
"Hừ? Bảo bối, ta có thể cho rằng cô đang khiêu khích ta?" Buông điểm mẫn cảm kia ra, hắn tà tà cười.
Khuôn mặt Dao Dao lạnh lẽo, phun ra ba chữ: "Ngự Ngạo Thiên!"
Trong giây lát, cả người Ngự Ngạo Thiên trở nên ngây ngẩn, hắn không nghĩ tới nha đầu này đột nhiên gọi tên hắn, không phải cô không nhận ra sao? Không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tinh-nha-dau-hoa-lat-lat/114603/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.