“….. Tệ thật. Thức ăn định đưa cho Carolina bị ăn trộm mất rồi.” (Edit: Nếu quên thì đó là con sói bị con Cockatrice cướp đi)
“Thôi. Xin đừng để ý đến chuyện đó làm gì nữa ạ. Gạt chuyện đó sang một bên, chủ nhân, không phải ngàibị thương ở đâu đó sao?”
“Ah. May mắn là tôikhông bị thương tổn gì. “
Nếu tôi buộc phải nói về điều này, ban đầu khi tránh ngọn lửa tôi vẫn bị trầy xước, nhưng một vết thương chỉ ở mức độ như thế này sẽ lành ngay cả khi tôi để nó như vậy.
“Không. Từ cánh tay củachủ nhân, em có thể ngửi thấy mùi máu. Có lẽ ngài đã bị thương nhiều hơn là chỉ sượt qua? Nếu được thì cho phép em điều trị các vết thươngnhé?”
“……Thôi được. Carolina nhìn thấutôi rồi.”
Khi tôi cuộn ống tay lên để lộ ra các vết thương, Carolina xé chiếc khăn tay thay cho băng cứu thương và ápthực hiện việc điều trị.
“Không có gì to tát đâu ạ. Trải qua nhiều thế hệ, ma cà rồng chúng em đã nhạy cảm với mùi của máu rồi.”
Tôi nghe xong những lời của Carolinaliền có ngay một ý tưởng ra trong đầu.
“Này, Carol. Liệu cô có thểlần theo mùi của con sói đã bị con long điểu đánh cắplúcnãykhông?”
” … ..Được ạ. Emnhớ mùi rất rõạ, thế nên có thể được ạ. Emcòn có thể ngửi được mùi máu tươi từ khoảng cách tầm 200 mét lận cơ.”
Mối bận tâm lớn nhất của tôi khi nhận nhiệm vụ này là làm thế nàođể lần theo dấu vết củacon long điểu ấy.
Nếu tôi có được thông tin về vị trí của mục tiêu, tôi tin chắc rằng mình sẽ dễ dàng bắt tiêu diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thu-su-o-di-gioi-other-world-s-monster-breeder/3803158/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.