Sau khi kết thúc, mọi người bắt đầu ra về, trên mặt họ vẫn còn lưu lại những xúc cảm mà câu chuyện vừa rồi mang lại. Từ đầu đến giờ, vị cô nương mặc bộ váy màu xanh dương nhạt vẫn đứng một bên nghe Hoàng Anh kể chuyện. Trước khi hoà vào dòng người ra về, đằng sau lớp khăn che mặt, nàng ta thì thầm vài chữ rồi mỉm cười thích thú.
- Trần Hoàng Anh.
Lúc này, tên tổng quản của đoàn kịch đang cặm cụi viết, hắn cố gắng nhớ kỹ từng chi tiết của câu chuyện vừa rồi sau đó viết ra giấy. Miệng hắn cười tỏ vẻ sắp giàu tới nơi.
Công Khanh mặt đầy biểu cảm, sau một lúc suy nghĩ điều gì đó, hắn rồi nhìn Hoàng Anh và nói:
- Lần này có duyên gặp mặt, lại còn may mắn được nghe Trần công tử kể chuyện, quả thực khiến ta cảm thấy may mắn, nếu Trần công tử không chê có thể cùng ta kết giao bằng hữu, thời gian rãnh tới Lan gia làm khách để ta tận tình địa chủ.
Công Khanh nghĩ trong đầu là Hoàng Anh chắc chắn còn biết nhiều câu chuyện hay hơn nữa, nên nhân cơ hội này kết giao bằng hữu với hắn, để sau này còn được nghe hắn kể chuyện. Hoàng Anh cũng không từ chối, hắn nghĩ rằng thêm một bằng hữu thì bớt đi một kẻ thù nên gật đầu cười rồi đáp:
- Nếu Lan công tử có nhã ý như vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh, nếu có thời gian rãnh chắc chắn sẽ đến Lan gia quấy rầy một phen.
- “Ta cũng muốn đi nữa!!” Du Duyên nghe Hoàng Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thu-su-ba-dao-he-thong/38568/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.