Trần Liên Hoa cũng chợt hồi tưởng lại cái ngày nàng và sư muội cùng luyện công, cùng tranh nhau từng thức quà, tức manh áo sư phụ cho. Lúc rảnh rỗi thì cùng chơi đùa, cùng ngắm cảnh, ngủ chung, tắm chung.v.v… Lúc ấy hai người thực giản đơn, thật thiên chân, trong đầu chưa hề có một khái niệm nào về quyền thế, về địa vị… 
Rồi mọi thứ thay đổi… 
Hai người đã ở vào thế đối đầu sống chết, là tử địch. 
Một người cấu kết với Cầm Ma, ám hại sư tỷ khiến nàng bất tỉnh suốt một thời gian dài. Nếu không phải được Bạch Thanh Lâu cứu, Trần Liên Hoa cũng không rõ Cầm Ma Đặng Ngọc Bình sẽ làm gì mình nữa. 
Cô nàng trở lại đền Bạch Mã, biết được thực hư sự thể… 
Lại lần nữa bị sư muội ám hại. 
Trần Liên Hoa vung roi Long Đỗ, chém một nhát chí tử vào chính người sư muội từng tối ngày kề cận với mình. Trước khi chết, nàng nhận lại chỉ là tiếng cười the thé, đầy thê lương của sư muội. 
Phái Long Đỗ từ trước đến nay có một truyền thống… 
Ấy là, khi một người nhận chức trưởng môn, sư huynh đệ cùng bối của người đó phải uống một viên thuốc bào chế từ độc Long Đỗ - nọc rắn cạp nong và độc từ lá ngón – hay Đoạn Trường thảo. Tương truyền là để tránh cái cảnh đồng môn tương tàn vì chức trưởng môn… 
Nên lúc Trần Liên Hoa nhận chức trưởng môn, sư muội của nàng ta đương nhiên phải uống thuốc độc. 
Bây giờ, nghĩ lại, nàng cũng hiểu tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542647/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.