Hai thầy trò Khiếu Hoá tăng đi về phía bắc một lúc thì đến bên bờ hồ Tây. Bấy giờ đang độ cuối thu, lá vàng lác đác rơi xuống mặt hồ, điểm xuyết trên đầu thuyền, đậu lên cả vành nón của lão lái đò.
Khiếu Hoá tăng vào gõ mũi thuyền bốn cái, rồi lại đập vào mái chèo ba cái, đoạn ngâm:
"Ngoạ long dược mã chung hoàng thổ, Nhân sự âm thư mạn tịch liêu."
Ông chài kéo mũ xuống, trừng mắt nhìn, lại vuốt râu, rồi nói:
"Đây làm nghề chở khách, không bán cá."
Khiếu Hoá tăng bèn đáp:
"Thế khách đến đi đò mua cá thì sao?"
Ông chài nhổ nhành liễu trong miệng ra, gõ tay vào ván thuyền ba cái:
"Ba đồng chẵn, không thêm không bớt."
Ông sư ăn xin trả tiền đò, rồi vẫy tay bảo cô bé con ngồi xuống cùng.
Ông chài chờ hai người ngồi vững rồi mới nhổ neo chống sào đẩy thuyền ra xa.
Cô bé Linh Lan thấy hai người nói chuyện lung tung không ăn nhập gì với nhau cả, đang định mở lời hỏi thì ông lái đò đã lên tiếng:
"Hiếm khi thầy Khiếu Hoá tăng hạ cố đến đi đò, không biết thầy muốn sang bên nào?"
Khiếu Hoá tăng bèn đáp:
"Cung chủ cho đò sang đền Quán Thánh đặng đón người quen, rồi xin chèo sang Ngũ Xã giúp."
Ông nói xong thì lão lãi đó cũng chống sào, nhắm bờ bắc chèo gấp. Thuyền lướt đi độ uống xong chung trà thì neo lại bên bờ, Khiếu Hoá tăng chỏ vào ngôi đền cổ kính nằm khuất dưới bóng cây đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542593/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.