Trần Thu Nguyệt cũng chẳng thèm để mắt thái độ của vua Trùng Quang. Cô nàng bỏ qua ba tướng, hướng về phía Hoàng Thiên Hóa mà nói:
“ Nhận được nhờ cậy của đảo chủ, ta đã gọi anh em đến cả rồi. ”
“ Kình Nương nể mặt như thế, Hoàng mỗ xin cám ơn trước. ”
Trần Thu Nguyệt gạt tay, nói:
“ Chút chuyện này đã là gì? Sau này còn phải nhờ cậy đảo chủ nhiều. ”
Nguyễn Cảnh Dị và Nguyễn Súy thấy người đàn bà này chẳng thèm để mình vào mắt, ngay cả chút lễ khách sáo cũng chẳng buồn làm, thực là không coi ai ra gì.
Duy chỉ có Đặng Dung là có chút kiến thức giang hồ võ lâm, hiểu được tại sao Trần Thu Nguyệt lại có thái độ như vậy, bèn ra hiệu cho hai tướng còn lại bình tĩnh.
Trần Thu Nguyệt này hiệu xưng là Đông Hải Kình Nương, trong đám cướp biển cực kì có tiếng nói.
Trong võ lâm Đại Việt bây giờ, ba thế lực Quần Hào, Lục Lâm, Ẩn Thế được chia theo ba tấm thánh lệnh của thiền sư Tuệ Tĩnh tuyệt nhiên không phải phe phái duy nhất. Hổ Vương có thể tính là một thế lực trung lập…
Hải tặc cũng thế.
Những kẻ cướp biển lấy biển khơi làm lãnh địa, thuyền chiến làm bản doanh, quanh năm suốt tháng rong ruổi trên đầu sóng chẳng có chỗ nào cố định. Lại nói, đám đầu lĩnh hải tặc lại càng chẳng phải thiện nam tín nữ gì, trên cái đầu treo lủng lẳng một cái án chém đầu thị chúng, chỉ cần đặt một ngón chân lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542503/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.