Đường Nhu cả ngày nay vẫn thấp thỏm không yên, thành ra một mặt thì dẫn đàn bà trẻ nhỏ trong nhà xuống hầm ngầm tránh nạn, sau đó quay lại sảnh đường. Thế là vừa vặn thấy tràng cảnh hai chục cao thủ cha mình mời về nằm sõng soài, Tần Trảm trúng chưởng của cha rồi cả hai cùng thụ thương…
Nàng nhất thời thấy rất mâu thuẫn, không biết phải làm sao…
Về lí mà nói, Tần Trảm là người duy nhất không hề gì, muốn kẻ khác không nghi ngờ y cấu kết với kẻ gian mà nói quả thực là khó bằng lên trời.
Nhưng xét về tình, nàng tự nhiên cũng hiểu bụng dạ chồng ra sao. Tần Trảm làm bao nhiêu việc, thích sát Tất Thắng, nhận làm minh chủ cũng chỉ để nàng được nở mặt nở mày với nhà cha mẹ, chứng minh nàng không nhìn nhầm y.
Song thấy cha già mặt nhăn mày nhó, thở chẳng ra hơi, nàng tự nhiên thấy ruột quặn đau từng cơn một.
Vì đâu mà ra cớ sự này?
Đường Nhu thấy thế sự biến hóa thật vô thường, không thể nào dò đoán cho nổi.
Không phải nửa tháng trước còn rất êm ấm sao?
Nàng chậm rãi hồi tưởng lại chuyện của nửa tháng trước. Lúc ấy Tần Trảm đột nhiên thuê xe chở nàng về nhà mẹ, nàng gặng hỏi thì y chỉ bảo là thấy thương nàng xa nhà lâu ngày, mẹ con quyến luyến nên đưa về.
Nhưng nhìn thần sắc của y lúc đứng trước cửa lớn của phủ họ Đường, thì Đường Nhu quá hiểu, té ra hắn nghĩ “ rể xấu rể đẹp cũng phải về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542452/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.