Tạng Cẩu bèn nói: 
“ Thế nhưng kẻ hành y cứu chữa cho kẻ ác thì cũng bằng tiếp tay cho phường gian. Người dùng độc mà biết giết chết kẻ tà thì cũng chính là đạo hiệp nghĩa. Nếu con đoán không nhầm, vị đảo chủ kia sau khi có được y kinh, cũng đã “ con hơn cha ” như Tuệ Tĩnh thiền sư, dùng thuốc làm độc. Còn liệu nhà này có phúc hay không thì còn chờ ông kể tiếp. ” 
Cậu chàng biết khi không Khiếu Hóa tăng nhắc đến mối quan hệ giữa Hoàng Thiên Hóa và Tuệ Tĩnh thiền sư, ắt hẳn phải có dụng ý. 
Khiếu Hóa tăng bèn đáp: 
“ Nói đến Hoàng Thiên Hóa thì chỉ có thể nói một chữ là hận. Y hận sư phụ chia uyên rẽ thúy, hận bản thân vì đã nóng nảy xung động, hận đồng môn vì cạn tàu ráo máng, hận phái Dược Tiên tại sao lại cho y y kinh mà không phải độc kinh. Y cũng dựa vào y kinh, dựa vào nguyên tắc “ thuốc có ba phần độc ”, từ thần dược cứu người tạo nên độc dược giết người không thấy máu. Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa, rốt cuộc hai truyền nhân của phái Dược Tiên cũng có cơ hội đọ tài. Một người hạ độc, một người trị độc, đấu nhau một ngày một đêm. Hoàng đảo chủ cũng vang danh chốn giang hồ từ đó. ” 
Tạng Cẩu bèn nói: 
“ Ông Khiếu Hóa, ông kể chuyện này cho con nghe có phải muốn con giữ lấy mình, chớ có vì có võ nghệ mà thay tâm đổi tính có phải không? ” 
Ông sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542448/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.