Thiếu nữ chính là Hồ Phiêu Hương. 
Cô nàng lơ đãng nhìn theo một chiếc thuyền buôn vừa mới tháo dây neo rời bến, cánh buồm giương ra đón gió căng phồng lên. Hoa lả tả rơi theo cơn gió, tựa hồ muốn đuổi theo con thuyền đương rẽ sóng. Nhưng thuyền kia vẫn vô tình tăng tốc, nương theo cơn gió mạnh phóng mình hướng về dòng sông Hoàng Hà. Cánh hoa kia rốt cuộc chẳng thể tìm đến con thuyền, đậu xuống bến nước lạnh giá, sau cùng chẳng biết trôi đến phương nào. 
Chợt sau lưng Hồ Phiêu Hương có tiếng gọi cất lên: 
“ Xin lỗi nhé, chờ có lâu không? ” 
Người đến tất nhiên là Tạng Cẩu. 
Cậu chàng chạy đến bên cạnh cô bạn, vươn vai, nhắm mắt thưởng thức từng chút từng chút ấm áp của nắng sớm rơi lên gương mặt. Mùi hoa thoang thoảng lướt qua, không thanh thoát như sen, chẳng nồng nàn như lài. Đằm một hương hoa sữa khiến cho hai cánh mũi Tạng Cẩu máy động, không khỏi nhớ về một chiều thu Kinh Bắc. 
“ Cẩu làm cái gì mà lâu thế? ” 
Hồ Phiêu Hương quay sang, cau mày với cậu chàng. 
“ Rửa bát mà được bằng một nửa lúc Cẩu khinh công thì đã xong từ đời nào rồi. ” 
Tạng Cẩu ho khan mấy cái, đoạn gãi đầu: 
“ Tớ mà không rửa kỹ, Hương về thấy bát đĩa bẩn thể nào cũng cằn nhằn tớ cả tối cho xem. ” 
“ Thế bây giờ lại thành tại tớ à? ” 
Tạng Cẩu thấy cô bạn có vẻ muốn nổi quạu, bèn vội vàng chuyển chủ đề: 
“ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542399/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.