Chế Bồng Nga cười gằn, cũng không thèm lí tới thái độ của Hổ Vương, chậm rãi thuật lại 
Kể từ sau cuộc chiến ở Bình Than, hắn quả thật đã thay đổi. 
Thay đổi rất nhiều. 
Sống dưới thân phận kẻ khác, không thấy ánh mặt trời, không có ngày nào là Chế Bồng Nga hắn không nung nấu ý phục thù cả. Nhưng nay thân phận đã đổi khác, thực là lực bất tòng tâm. Nay y không có binh chẳng có tướng, một lời nói ra chẳng ai thèm nghe. Nếu hơi để lộ chút ý định đánh Trần diệt Việt, vua quan nhà Trần chưa động binh, có khi kẻ dưới của y đã xé xác y ra rồi. Vua không tướng, tướng không quân… thì sức đâu ra mà đánh nhà Trần? 
Thế nên… 
Y phải làm cách khác. 
Trước đây y lấy đại nghĩa dân tộc, thân phận là vua Chiêm Thành dùng người Chiêm đánh người Kinh. Bây giờ vật đổi sao dời, nếu y muốn báo thù, ắt phải tìm ra được cách dùng người Kinh đánh người Kinh. 
Kì thực… 
Có lẽ hai chuyện này muốn nói cái nào khó cái nào dễ cũng không phải chuyện đơn giản. 
Hoàng Chi Mai đột nhiên như nhận ra chuyện gì, trước là ngớ người ra một lúc, sau đó ánh mắt đầy thù hận xoáy vào Chế Bồng Nga như lưỡi đao, móng vuốt. Sát khí Phượng Hoàng tinh ngút trời, như muốn xé xác Chế Bồng Nga làm muôn nghìn mảnh, thử hỏi làm sao y có thể không nhận ra? Thế là, y cũng quay đầu nhìn sang chỗ cô nàng… 
“ Nhận ra rồi sao? ” 
“ Ngươi… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542395/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.