Tửu Thôn đồng tử và Gia Luật Sở Tài có thể được xem là cao thủ nhất đẳng hiện giờ, trong võ lâm không có mấy người đọ lại được.
Thế mà cả hai, tính thêm hai người Tạng Cẩu Phiêu Hương lại không hề hay biết, thực ra những chuyện họ làm, những điều họ ước hẹn tối nay đều không thoát được ánh mắt của hai lão già.
Rừng thưa trăng lạnh…
Một ấm trà nhài nóng hổi treo trên cành cây, khẽ sóng sánh.
Hai lão già râu tóc bạc trắng, một ăn vận sạch sẽ chỉn chu như tiên ông, một mặc đồ bẩn thỉu luộm thuộm như ăn mày ngồi vắt vẻo trên một phiến đá, bên dưới ấm trà.
Hai người đang đối ẩm.
Nhưng uống thế nào??
Chỉ thấy lão ăn mặc bẩn thỉu đưa tay búng một cái, phát ra một viên đá nhỏ đánh trúng vào chôn ấm. Cái ấm lắc lư một cái, rồi đổ nghiêng một thoáng, từng giọt từng giọt trà trong veo chảy xuống cái miệng đang há ra chờ sẵn của lão.
Đầu lưỡi nếm hương trà chát, cảm nhận vị đạo nóng hổi cùng mùi trà nhẹ nhàng thấm lên mũi, Trương Tam Phong thoải mái khà một tiếng, ra chiều khoái trá lắm. Đoạn ông xoay mình nằm vắt chân chữ ngũ ra tảng đá, mắt lim dim nhắm lại thưởng thức dư vị bốc lên trong bụng càng lúc càng nồng.
Người ăn mặc luộm thuộm là Trương Tam Phong…
Còn người ăn vận chỉn chu sạch sẽ là ai?
Chỉ thấy ông lão nọ vuốt chòm râu, lên tiếng:
“ Dù sao cũng phải cảm tạ Trương chân nhân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542386/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.