Hổ Vương nói:
“ Ta nghe đồn sơn trang Bách Điểu các người có bốn Tinh mới, rốt cuộc là thật hay giả? Những người đó so với bốn người các ông thì võ công ra sao? ”
Bùi Văn Đức nói:
“ Chuyện bốn Tinh mới là thật. Còn về võ công, thì người miền xuôi ta có câu tre già măng mọc, chắc Hổ Vương cũng đã nghe qua. ”
Hổ Vương nói:
“ Không bàn chuyện này nữa. Lần này bản vương lên núi uống rượu mừng, không biết trang chủ của quý trang có nể mặt không? ”
“ Bách Điểu sơn trang bọn ta không phải quốc khố, hay trọng địa của triều đình, xưa giờ đâu có cấm người lại qua? ”
Bùi Văn Đức nhún vai, đoạn làm thủ thế mời.
Hổ Vương bèn ngoắc tay, hai người Bạch Thanh Lâu và Nguyễn Trãi cũng phối hợp khiêng kiệu lên núi.
“ Không biết trong kiệu là thứ gì? ”
Bùi Văn Đức khẽ hỏi.
“ Tất nhiên là lễ vật chúc mừng. Bản vương đến uống rượu mừng, đâu thể đến tay không được, ông nói có đúng không? ”
Hổ Vương vừa đáp, vừa thần thần bí bí đế thêm một câu:
“ Bản vương dám chắc trang chủ của các vị nhận được món lễ vật này sẽ mừng đến phát khóc luôn đấy. ”
Bùi Văn Đức thầm nghĩ:
[ Xem ra Hổ Vương thực là đến để chia vui. Chỉ có điều không biết phong tục dưới xuôi, lại đi cất lễ vật trong kiệu hoa của cô dâu. ]
Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, đi dọc theo đường núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542366/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.