Bốn chữ vang lên bên tai Gia Luật Sở Tài mà ngỡ như tiếng sấm ngang tai.
Hắn thua rồi ư?
Hắn không nghe nhầm! Thủ hạ rõ ràng nói quân của hắn đã thua rồi.
Hắn làm tướng, quân lệnh như núi, thiết luật nghiêm minh, chắc chắn thủ hạ của gã không thể nói đùa vào cái lúc thế này, cũng sẽ không đùa chuyện hệ trọng như thế.
Nhưng tại sao?
Tại sao hắn lại thua được?
Gia Luật Sở Tài không muốn tin, cũng không thể hiểu được điều mình không muốn tin…
Chẳng phải mật hàm đang ở trước mặt gã hay sao?
Gã kị binh bèn nói lớn:
“ Chúng ta mắc bẫy rồi! Hai tiểu tử An Nam là kế điệu chướng nhãn của Chu Đệ! Mật hàm thật được Trương Phụ mang tới Nhạn Môn quan từ hôm qua! ”
Gia Luật Sở Tài ngây người ra một chốc…
Hắn cũng không rõ mình nhảy lên yên ngựa lúc nào.
Chỉ biết vó ngựa vẫn cứ reo trong cơn gió heo hút, thổi vi vu trên quan đạo giờ đã vắng người lại qua.
Ba người Trương Tam Phong ngồi một chỗ liệu thương qua loa, rồi dìu nhau vào quan ải.
Nhạn Môn quan…
Người ta nói, cửa ải này chỉ có chim nhạn mới bay qua nổi…
Đây cũng là nơi Vương Chiêu Quân tương truyền đã sáng tác ra nhiều bài thơ cảm động trước lúc gả sang nước Hồ.
Tường thành cao vẫn còn lưu vết đạn pháo bắn phá…
Cờ xí trước đây phấp phới bay cao nay gãy đôi, nằm lẳng lặng trên mái nhà.
Tạng Cẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542349/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.