Cuộc gặp gỡ bất ngờ với tay thầy tướng số kì quái không làm chậm vó ngựa của Lê Hổ. Bữa cơm tối đó cậu đã ngồi cùng u, với niêu cơm nong cà giản dị.
Trong lúc dùng bữa, hai người không nói với nhau câu nào. Bà Thương vẫn cứ thong thả ăn, thỉnh thoảng lại đưa bàn tay lên che miệng rồi ho lên mấy cái. Còn Lê Hổ cũng không chủ động mở lời bắt chuyện với u, thành thử không khí giữa hai người họ dưới con mắt đám người ở con sen trong nhà có gì đó kì quái, lại mất tự nhiên…
Kì thực, chỉ đúng một nửa.
Cơm nước xong xuôi, bà Trịnh Ngọc Thương buông đũa, rồi mới nói:
“ Về là tốt rồi. ”
“ U nhớ giữ sức khoẻ. ”
“ Không cần anh nhắc. ”
Bà Thương nói, mặt ngoảnh đi nơi khác. Nhưng lần này, Lê Hổ bắt được một nét cười thoáng vương trên khoé môi bà.
“ Mày mới đánh giặc về, nghỉ sớm đi. Mai u hỏi chuyện… ”
“ U nghỉ sớm. ”
Lê Hổ cũng đứng dậy, rồi ra phía nhà ngoài.
Chỗ bờ rào, cạnh bờ giếng, Trịnh Ngọc Lữ đã đứng chờ từ bao giờ. Thấy cậu chàng đi ra, cô bèn vẫy tay gọi.
Lê Hổ khoan thai đi đến, tựa lưng vào thành giếng, hỏi:
“ Có chuyện gì cần nói với tôi không? ”
“ Thực… thực ra… bà lớn không yên tâm về cậu, mới bảo em đến Khoái Châu trước. Giấu cậu lâu như thế, em… ”
Trịnh Ngọc Lữ đưa ngón tay qua lọn tóc mai, quấn mấy vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542283/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.