Phủ Tần Hoài khói sương kín đất
Dục Thuý Sơn liệt hoả phần thiên
Trước kể đến đoạn Tạng Cẩu quậy phá tưng bừng ở Lại gia trang, trấn áp quần hào một mẻ, lại ra tay đánh chết người đàn bà cay độc. Bấy giờ ba người bọn nó đứng bên bờ sông Tần Hoài chờ đò, Tạng Cẩu thò tay xuống dòng nước mát lạnh để rửa trôi hết những vết máu còn dính lại.
Hồ Phiêu Hương đứng giữa hai người, lúc thì ngó bên trái khi thì nhìn sang phải, nhất thời bối rối không biết phải làm sao, chỉ đành mong ông lái đò quay lại bờ bên này thật nhanh mà thôi.
Tạng Cẩu vẫn đặt tay dưới dòng sông. Hững hờ trôi con nước lạnh căm căm, vuốt ve da thịt nó.
Nó không ngẩng đầu, cũng không nhìn cô gái họ Trương lấy một cái.
Trong thâm tâm nó cứ tự hỏi mãi: nó làm thế là đúng hay sai?
Đò cập bến…
Người ta lọc cọc xuống thuyền, rồi lại tất bật hoà vào dòng người xuôi ngược. Ba người bọn họ đứng đứng ngồi ngồi bên bờ bãi, chẳng khác nào ba hòn đá bên dòng sông… Dòng người chảy cuồn cuộn. Dòng sông cũng vận động theo cái chu kì hàng năm của nó. Chỉ có ba người là lặng im, đứng bên lề cái sự chuyển động ấy, cùng ông lái đò.
Ông lái lấy chão buộc đò, rồi nằm khểnh ra, chân vắt chữ ngũ. Thường thường cứ phải đủ khách, ông mới chống sào chở đò sang bên kia.
Có kẻ đến sớm, đợi đến trưa mới sang nổi.
Có người tới muộn, đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542213/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.