Minh thành tổ hay tin Trần Ngỗi xưng đế ở Mô Độ, xua binh đánh quân Minh, bèn phong Mộc Thạnh làm chinh di đại tướng quân, đem đại binh từ Vân Nam sang bình định Giao Chỉ.
Đặng Tất hay tin, lập tức cho quân ngày đêm thao binh luyện mã, bó cỏ tích lương chờ quân của Thạnh. Đến nay cũng đã được ngót ba bốn ngày rồi.
“ Mấy vạn binh mã không hề gì cả, đáng sợ là họ Mộc. Hắn là hãn tướng từng đánh bại quân Hồ, kiêu dũng thiện chiến lại lắm mưu, là một đối thủ khó nhằn. ”
Lê Hổ chậm rãi.
Người ngoài có thể không biết, nghĩ Thạnh giống Hồ Đỗ chỉ có sức trâu, đầu óc u tối. Chỉ có người từng ra vào doanh trại quân Minh như Quận Gió mới biết, thực ra sách lược hành quân bảy phần do Mộc Thạnh đề ra. Trương Phụ cũng là tướng giỏi, nhưng lão hơi nhỉnh hơn Thạnh trong chuyện việc đối nhân xử thế, đoán biết nhân tâm.
Thành thử tạo nên hai phong cách đánh trận trái ngược. Mộc Thạnh thường chiếm lấy thế chủ động, khiến đối phương không kịp trở tay. Trương Phụ thì thường ở vào thế phản công. Y tiên liệu trước đường đi nước bước của địch, chuẩn bị sẵn kế sách ứng phó.
Lê Hổ nghĩ thầm:
[ Cũng may ngày trước ở Tây Đô Quận Gió từng nói cho mình bí mật này. ]
Vua trộm cũng dặn, sau này nếu có bậc nhân nghĩa phải đối phó với quân Minh, thì hãy kể bí mật này cho họ nghe.
Sáng hôm sau Lê Hổ đến tìm Trần Ngỗi, kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542205/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.