Song, Lê Hổ bất giác nhớ đến chuyện ngày xưa, lúc cha Nguyễn Xí bị hổ vồ chết còn cậu nhóc theo anh về nhà mình ở. Lúc ấy Lê Hổ chưa đến Anh Hùng yến ở Tây Đô, tính tình vẫn còn trẻ con nghịch ngợm lắm. Thấy đứa bé buồn, cậu chàng mới nghĩ ra một cách. 
Trong làng có một người dân tộc Thái trên núi xuống, kể cho hai đứa nghe chuyện ma cà rồng hút máu kiếm ăn. Thế là Lê Hổ gom đống lụa đen này, lại lấy hai nhánh sả gọt cho giống hình ngón chân, tối đến giả làm ma cà rồng dọa Nguyễn Xí, khiến cậu nhóc sợ đến tè cả ra quần. Nhưng dạn dĩ rồi, lại học Lê Hổ mặc đồ ma ra phá làng phá xóm, dọa người đi đêm chơi. 
Từ ấy nháo nhào cả làng trên xóm dưới, đến nỗi mẹ Lê Hổ phải cho Nguyễn Xí đi chăm đàn chó săn hơn trăm con trên núi, dân tình mới tạm được yên. 
Mỗi tay Nguyễn Xí nắm một góc lụa, căng mạnh ra. Tấm lụa đen thoắt cái, hóa thành một màn khí đen lượt thượt của hồn ma bóng quỷ. Nó lại phát cho mấy người Ngũ Thư, Trần Đĩnh mỗi người một tấm, dặn là một lát nữa cứ làm theo nó. Lúc nâng tấm lụa lên, cả bọn mới phát giác thì ra mép áo có giấu những ống sáo bằng trúc to cỡ một đốt ngón tay. 
Lê Hổ xem đến đoạn này thì cười phá lên, nói: 
“ Cái thằng quỷ, dám cá quân giặc từ Thanh Hoá lên Thiên Trường, Trường Yên đã bị mày doạ cho thất điên bát đảo rồi đây. ” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542153/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.