Tạng Cẩu sầm mặt:
“ Hôm nay nóng nhỉ? ”
Năm tên thị vệ nhìn nhau một cái, rồi cười phá lên:
“ Hoá ra thằng này không phải ngu ngốc đâu, nó bị điên đấy chúng mày ạ. ”
Đã sang tháng chín âm.
Đêm đã khuya.
Gió tạt vào mặt người đến độ không mở nổi mặt, da thì tê cóng.
Tại sao còn có người kêu nóng? Chẳng phải là điên hay sao?? Chỉ có kẻ điên mới không phân biệt nổi lạnh nóng, đúng sai.
Tạng Cẩu không điên, nên nó biết nó đang nói cái gì.
Năm tên hộ vệ cũng không điên, nên tất nhiên chúng phân biệt được thế nào là nóng thế nào là lạnh.
Gã quan lớn chỉ thấy trước mặt mình nhoáng lên một cái, tức thì đã có một tấm thân cường tráng lướt ngang tầm mắt.
Tòm!
Nước sông bắn lên cao, tạo thành một cột nước giá buốt.
Bốn gã hộ vệ còn lại ngơ ngác nhìn nhau, rồi lại nhìn xuống chỗ bạn mình vừa đứng.
Chẳng ai biết từ lúc nào, Tạng Cẩu đã đứng thế vào chỗ đó. Động tác của nó nhanh đến nỗi khiến người ta tưởng là hồn ma, bóng quỷ hiện hình.
Cổ họng cả bốn đắng nghét.
Tạng Cẩu vừa tung một đạp, tên hộ vệ cường tráng nhất - cũng là thủ lĩnh của cả bọn, đã bắn văng đi như một cục rác.
Rồi văng thẳng xuống sông.
Pặp!
Tạng Cẩu huy động cả hai tay, dùng lực chộp cứng lấy cổ tay của hai tên họi vệ đứng hai bên. Nó nghiến răng vận sức, chuyển vai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542121/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.