Thì ra Tạng Cẩu vốn dĩ cẩn thận, lại quen ngủ đầu đường xó chợ. Nó tận mắt chứng kiến bi kịch ở Tây Đô, biết là sư phụ nó có thù có oán với không ít người. Thành ra, trước khi đi ngủ nó bèn kiếm lấy một tấm bồ đoàn cũ, kê sao cho giống nó đang nằm co ro nhất, rồi phủ manh chiếu lên ngụy trang. Làm xong xuôi mới chui xuống gầm bàn ngủ.
Lúc ba tên nọ rút dao ra, tiếng lưỡi dao trượt khỏi bao da đã đánh động Tạng Cẩu. Trong lúc tối mờ mờ, nó chỉ thấy được ba bóng người đứng ngay trước chỗ nó nằm, bèn lao nhanh ra phát chiêu đánh bừa. Lúc này bình tĩnh rồi, nó mới thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn cái tính cẩn thận của bản thân. Bởi lẽ nếu như đang nằm trên bàn, thì cho dù có nghe thấy tiếng dao rời vỏ cũng chưa chắc nó kịp phản ứng lại.
Ba gã nọ chỉ kịp nhận ra một quả đấm bé xíu chạm lên người, tức thì kình lực đã thổi bạt chúng ra sau như ba chiếc lá trước một cơn gió mạnh. Lưng đụng trúng bức tường đối diện, cả ba ngã xuống, máu ộc ra từng ngụm. Binh khí trong tay rơi cả xuống, văng tuốt ra tận góc điện trong khi quay tròn tít mù như bông vụ.
Tạng Cẩu cúi đầu nhìn đôi tay nó, lại ngơ ngác nhìn ba kẻ đánh lén. Nó cứ sợ chiêu của nó không đủ mạnh để hàng phục đối thủ. Dù sao, người ta là ba người trưởng thành, nó mới chỉ là đứa bé. Thành thử, nó vận hết sức bình sinh theo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542072/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.