Hồ Xạ và hơn một vạn quân Đại Ngu còn sống bị vây chặt dưới chân gò. Phía xa, pháo vẫn đang gầm thét, rít gào khản đặc cả cổ.
“ Tướng quân… chúng ta nên làm gì bây giờ? ”
Trần Đĩnh kéo sát lại, lưng đối lưng với Hồ Xạ. Y tránh không nhìn lên đỉnh gò, nơi chiến hữu đang bị dội hàng đống đạn lên đầu. Xa xa, truyền lại những tiếng kêu tham
Yếu dần… rồi tắt hẳn.
Có thể là đội cung binh Đại Ngu đóng trên đỉnh gò đã bị pháo nã tan tành kẻ may thì trốn thoát người xui thì bỏ mệnh, cũng có thể họ chẳng thèm kêu gào nữa. Im lặng, không còn một tiếng động nào. Mọi dấu hiệu của sự sống bị những tiếng gào rền vang của hoả pháo che kín.
Pháo ngừng bắn.
Trương Phụ tiến lên chỗ cao, chum tay quanh miệng hét lớn:
“ Quân Đại Ngu nghe đây, Lê Quý Li thân là thần, mà lại ám hại quân chủ, lật đổ nhà Trần. Trương Phụ ta được Minh thành tổ uỷ thác giúp các người khôi phục cựu triều, còn đợi gì mà không quy hàng? ”
“ Nên đánh hay không, xin theo tướng quân. ” - Một tiểu tốt đến sát bên, cất tiếng hỏi. Hồ Xạ nhìn qua. Thấy y hãy còn trẻ. Quá trẻ. Đôi tay cầm thương hãy còn run lập cập, lóng ngóng chưa quen.
“ Đánh được không đây? ”
“ Tôi nhận ra chúng. Thần Cơ sang pháo đây mà. ”
“ Trời ơi! Thế thì chết! Chết hết mất thôi… ”
Hồ Xạ nghe thấu từng tiếng bàn tán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2541999/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.