Mở cửa vào nhà, Trần Lâm không thấy Tống Đình Phàm đâu, trong phòng ngủ cũng không có. Cậu nghĩ, có lẽ hắn ở thư phòng, chân cũng liền hướng thư phòng mà đi. Bất quá, khi Trần Lâm mở cửa, người nọ còn đang bận rộn làm gì đó dưới ánh đèn. Cậu không quấy rầy, chỉ đóng của lui ra
Khi Tống Đình Phàm vào phòng ngủ, Trần Lâm đã nằm trên giường, không chớp mắt nhìn chùm đèn trên trần nhà. Thẳng đến khi một bên giường hơi lõm xuống, cậu mới thoáng lấy lại tinh thần
Tống Đình Phàm vừa nhìn cũng biết cậu đang suy nghĩ chuyện gì, vừa rồi hắn cũng rất để ý việc cậu mở cửa thư phòng, vốn tưởng thiên hạ sẽ bước vào, không ngờ cậu lại lặng lẽ khép cửa phòng lui ra. Mà hiện tại thấy Trần Lâm như vậy, Tống Đình Phàm có chút liên tưởng—tỉ như, Trương Bá Quang
Thả lỏng người nằm xuống, cánh tay chạm đến tay Trần Lâm, chân đụng chân Trần Lâm. Tống Đình Phàm bất giác nhíu mày
Điều chỉnh tay, tìm tòi bên cạnh, liền ôm người vào ngực. Hành động như thường ngày này làm thân thể Trần Lâm cứng đờ, hai ngày nay Tống Đình Phàm chưa bao giờ chủ động như vậy
Đây là hắn tỏ thái độ? Bọn họ không hề giận nhau?
Thuận thế, Trần Lâm nghiêng đầu tựa vào vai hắn, trong nháy mắt, cậu cảm giác mình trước nay chưa từng ủy khuất như vậy! Vì thế, cậu dùng sức gối lên vai hắn, hận không thể cắn một ngụm thật to lên cổ người kia
Yên lặng thừa nhận hành động làm nũng này của Trần Lâm, Tống Đình Phàm cười thầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517540/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.