Mục Kiệt mở to hai mắt hứng thú nhìn Trần Lâm, như muốn tìm ra một chút gì đó từ mặt cậu
Trần Lâm cũng không câu nệ, thoải mái để hắn nhìn
Mục Kiệt đương nhiên rất tò mò, phải biết rằng bọn họ chưa gặp cậu từ khi Trần Lâm quay về vào tết nguyên tiêu. Đương nhiên việc này là lỗi của Tống Đình Phàm! Không chỉ thế, sau khi Trần Lâm về, Tống Đình Phàm cũng không đến công ty làm việc. Hôm nào đến thì sắc mặt cũng không tốt chỗ nào, so với việc không được gặp Trần Lâm cũng không khác gì
Mình khi vừa thấy Tống Đình Phàm trở lại công ty, đã nhận được điện thoại của Trần Lâm nói muốn gặp mặt. Tất nhiên, vốn là người hiếu kì, có được thông tin hấp dẫn như vậy, Mục Kiệt liền bỏ công bỏ việc chạy đến cửa tiệm của Trần Lâm
– “Đừng nhìn nữa, muốn biết gì thì anh hỏi đi. Tôi tận lực giải thích mọi nghi vấn”. Nói xong, Trần Lâm khép chặt hai tay ra chiều bất đắc dĩ
Mục Kiệt bật cười vì hành động hài hước này của cậu
– “Cậu ấy mang cậu về gặp Tống lão đầu nhi?”. Mắt Mục Kiệt lóe ra một tia quan tâm
Trần Lâm giật mình, “Anh đã biết?”
Mục Kiệt lắc lắc ngón trỏ, “Đoán!”
– “Ách?”. Trần Lâm khó hiểu, nhưng khi thấy Mục Kiệt tươi cười nhàn nhã, cậu tựa hồ cũng hiểu ra một chút
– “Trần Lâm, tôi tuy không biết hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng có một điều tôi và Lưu Dụ có thể khẳng định, tên Đình Phàm kia không bao giờ buông tha cậu! Lần này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517538/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.