Mắt lão nhân liền hiện lên một mạt tán thưởng. Ông biết, thanh niên trước mắt này, tuy thực sự trẻ tuổi nhưng rất hiểu chuyện, chuyện gì cũng nhìn thật kĩ, hiểu thật sâu. Chính mình chỉ nói với cậu ta vài câu, cậu đã hoàn toàn có thể nắm được ý tứ mình muốn biểu đạt
Lão nhân không phải không hài lòng gật đầu với Trần Lâm, “Cậu thực thông minh, hẳn là biết lựa chọn nào là tốt nhất cho cả hai”
Lão nhân thản nhiên ám chỉ không chỉ một câu, làm trái tim vừa bình tĩnh của Trần Lâm lại co rút nhanh, cơ hồ không có một chút lực chống đỡ nào
Đúng vậy, cậu cũng nghĩ đến ý tứ của lão nhân, không phải cậu không lường được kết quả, mà là, cậu bị lão nhân hòa ái dễ gần khi mới vào cấp một cú sốc. Một câu ‘Tống bá bá’ làm cậu dấy lên hi vọng. Chính là hiện tại nghĩ đến, câu ‘Tống bá bá’ kia không phải có ý cự tuyệt sao? Hơn nữa, chính mình là người xưng hô ba chữ đó, thật sự đâm lao thì phải theo lao a!
Nên ứng đối thế nào? Lão nhân không tùy tiện cự tuyệt mình, cũng không khẩn trương nói với mình, thần sắc nghiêm nghị, ngược lại, thái độ lại thân tình như vậy! Đối mặt với lão nhân cường thế như vậy, chính mình có thể giận dữ vỗ bàn đứng lên rống lớn câu ‘con sẽ không rời xa anh ấy!’ sao?
Trần Lâm lắc đầu cười khổ, không thể, mình không thể. Không nói tính cách mình không làm những việc quả quyết như vậy, hơn nữa bởi vì lão nhân này là cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517529/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.